Yêu Và Thương Là Gì / Top 9 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | 2atlantic.edu.vn

Thích, Thương Và Yêu! Bạn Là Gì?

Thích, thương và yêu: Sự khác biệt.

Dành cho những ai đã và đang có tình cảm với một ai đó.

*thích*

Đầu tiên, hãy nói về “thích“. Theo tôi, thích có hai loại là “thích từ tận trong lòng” và “thích nhất thời”.

“Thích từ tận trong lòng”, đúng với tên gọi của nó, chính là thứ tình cảm bắt nguồn từ trái tim, bạn chân thật thích một người nào đó. Nhưng đây không có nghĩa là “thương” hay “yêu“. Tình cảm của bạn lúc này chỉ dừng lại ở mép ngoài trong vùng đất của tình yêu, nghĩa là muốn đến được “yêu“, bạn phải vượt qua “thương” nữa.

“Thích nhất thời” bắt nguồn từ những điều thoáng qua. Rất phổ biến với các bạn trẻ ở độ tuổi từ  12 – 21 tuổi (người ta thường gọi là “cảm nắng” hay “crush” của tuổi học trò ^^). Khi bất chợt gặp một ai đó có ngoại hình bắt mắt, có những hành động lôi cuốn, một ai đó mang lại cho bạn cảm giác nể phục, ngưỡng mộ vô cùng… vậy là bạn thích. “Thích nhất thời” có nhược điểm không thể chối cãi là thời gian ngắn, nhưng ưu điểm của nó là giúp con người ta trưởng thành hơn trong cảm xúc, phải không nào? Thêm vào đó, “thích nhất thời” đôi lúc cũng tự nhiên chuyển biến thành thích kiểu trẻ con. Người “thích nhất thời” cũng có những biểu hiện tương tự như người “thích từ tận trong lòng”, nhưng đối với loại “thích” thứ hai này, người “thích” nhất thời thường hay có những mộng mơ xa vời.

*thương*

“Thích” là vòng ngoài của “thương” và “yêu“. Nghĩa là nếu muốn “yêu” thì bạn phải vượt qua “thương“. Vậy “thương” là gì?

“Thương” khác “thích” ở điểm là tình cảm của bạn đặt vào người đó sẽ sâu hơn, nặng hơn (là thích sâu nặng chăng? ^^). Và một điều kỳ lạ là người ta không hề hay biết mình chuyển từ “thích” sang “thương” tự lúc nào. Bởi lẽ, giai đoạn này âm thầm, lặng lẽ đến nỗi có lẽ chưa người nào nhận ra được bản thân đang “thương” người ta sau một thời gian “thích“. “Thương” có được làm ba giai đoạn: thương cảm, thương hại và thương yêu.

Thứ hai, thương hại. Thương hại thì ai cũng biết. Nhưng xin đừng hiểu theo kiểu thương và làm hại người ta nha. Thương hại là kiểu thương xót tình cảnh của một ai đó. Lòng thương này dễ khiến cho bạn nổi máu anh hùng, muốn che chở và bảo bọc, quan tâm và chăm sóc cho người ta. Rồi từ khi nào không hay, bạn tự nhiên muốn ở bên người ta… cả đời! Thường gặp trong trường hợp một người mới chia tay người yêu, còn bạn thì đã có chút để ý đến người ta từ lâu. Vậy là bùm, từ một người bạn ở bên an ủi hoặc chỉ nhân cơ hội người ta yếu lòng mà nhảy vào để đi tiếp mối dây duyên tình với người ta luôn. Bạn à, tôi thành thật khuyên bạn, trước khi quyết định đến với một ai đó đã từng bị tổn thương trong tình yêu thì hãy suy nghĩ cho thật kỹ là bạn đang “yêu” hay chỉ là đang thương hại người ta mà thôi. Bạn có biết vì sao tôi khẩn khoản xin bạn nghĩ lại như vậy không? Bởi vì nếu bạn cứ nằng nặc cho rằng mình “yêu” người ta rồi thời gian trôi qua đến khi mà bạn chợt nhận ra tình cảm này chỉ là ngộ nhận, thì cũng là lúc bạn vô tình khiến cho vết thương lòng kia vừa mới kịp làm sẹo nay lại rướm máu. Và vết cắt này lại sẽ sâu hơn, làm người ta sợ hãi tình yêu đó. Cho nên, trước khi vội vã, hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi nói lời yêu nha bạn. Người mới chia tay người yêu, hoặc đã từng trải qua một cuộc tình thường có xu hướng rút lui, thu hẹp cảm xúc của mình lại, không dám mở lòng vì sợ rằng sẽ bị tổn thương một lần nữa. Những người như thế đã hiểu và sẽ không muốn đùa với tình yêu nữa đâu. Vấn đề ở đây là làm sao để bạn biết là mình chỉ đang thương hại người ta mà thôi? Vậy phải xem bạn có thấy tội nghiệp người ta, thấy mình muốn che chở và bảo vệ, muốn quan tâm và chăm sóc người ta, thấy người ta có hoàn cảnh gần giống mình, muốn ở bên cạnh người ta lúc này hơn bao giờ hết. Nếu chỉ là thương hại, xin hãy chỉ dừng lại ở mức tình bạn, xin đừng hấp tấp tiến xa thêm. Bạn phải cân nhắc cho thật kỹ trước khi nói lời yêu lúc này.

*yêu*

Ăn mừng thôi, cuối cùng chúng ta cũng đến được điểm cuối cùng trong bài phân tích này: “yêu“. Bắt nguồn từ “thích“, sang đến “thương” rồi cuối cùng là “yêu“. Tức là bạn phải bắt đầu bằng việc hay để ý đến người ta, hay nhớ nhung người ta, lấy cả vui buồn của người là tâm trạng cho chính mình, khóc vì người. Và “yêu” thì sâu đậm hơn tất thảy. Khi “thích“, tính sở hữu của con người ta rất mạnh, phải có bằng được người thì ta mới vừa lòng. Còn “yêu“, bạn không nghĩ mình nhất thiết phải có được người. Ý niệm của bạn khi đã “yêu” rồi chính là mong muốn người ta được hạnh phúc, điều đó không phải cứ ở bên mình thì người ta mới có được. Dù có phải cố gượng cười chúc mừng cho hạnh phúc của người ta, để rồi sau đó một mình khóc lặng trong đêm khi cánh cửa phòng bạn đóng lại, bạn sẽ vẫn thấy hài lòng. Là vui nhưng lại nhói đau trong lồng ngực. Bạn vui vì người bạn yêu đã tìm được hạnh phúc, bạn khóc vì mình không có may mắn trở thành người mang đến cho người ta hạnh phúc đó mà phải nhờ vào một người khác. Sau đó, sau khi mà người ta đã có hạnh phúc rồi ấy, bạn lại vẫn sẽ luôn bên cạnh, lặng lẽ và âm thầm bảo vệ, quan tâm người ta trên danh nghĩa một-người-bạn-thân. Ngạc nhiên chưa?! “Yêu” thật sự là ngớ ngẩn, là ngốc ngếch như vậy đấy. Nhưng đây mới mới thật sự là “yêu“. Yêu trong đơn phương và thầm lặng.

“Yêu” là không bao giờ ép buộc người mình yêu làm điều gì khiến người ta không vui. Dù muốn hay không, bạn cũng luôn hy vọng rằng mình là người có lỗi, thay vì người ta. Và tính chiếm hữu của “yêu” thực sự còn mạnh hơn cả “thích“.  “Yêu” là không có nhún nhượng. Khi xác định được bản thân mình “yêu” một ai đó thì nhất định phải có người đó bên cạnh mình. Bạn sẽ thấy bất ngờ với bản thân mình, bạn chấp nhận làm tất cả, kể cả những chuyện đồi bạn nhất mà bản thân chưa bao giờ nghĩ tới trước đây, chỉ để có được người mà mình yêu. Yêu mù quáng, bạn chỉ thấy mỗi người ấy trong mắt mình mà thôi. Bạn mặc kệ những lời nói bên ngoài về bạn, về tình yêu của bạn, bạn chỉ biết rằng nếu từ bỏ tình yêu này thì cuộc đời bạn và những tháng ngày về sau bạn không biết phải sống như thế nào. Vì vì quá cuồng nhiệt trong tình yêu, dù biết đang làm tổn thương người mình yêu, bạn cũng không muốn dừng lại.

“Yêu” cũng đồng nghĩa với đau. Càng yêu nhiều con người ta càng dễ bị tổn thương, càng phải khóc nhiều. “Yêu” thực sự là không thể quên được. Nếu ai đó hỏi tôi: “Làm sao để có thể quên đi người mà mình từng yêu?”. Tôi sẽ mỉm cười và bảo rằng: “Hãy thử khắc tên hai người lên một thân cây, khắc thật sâu vào. Xong, giờ bạn hãy xóa đi.” Để quên một người mình từng yêu thương hết lòng, về cơ bản là rất khó, nếu như không muốn dùng từ “không thể”. Nếu đã từng yêu ai rồi thì bạn sẽ không bao giờ có thể quên được. “Yêu” chính là khắc sâu hình bóng một ai đó trong tim. Chỉ khi nào bạn chưa thật sự “yêu” thì thời gian có lẽ sẽ là phương thuốc hiệu nghiệm nhất để bạn quên đi tất cả. Cho nên, xin đừng cố gắng tìm quên. Vì càng quên sẽ càng nhớ. Nhưng cũng xin đừng cố nhớ, vì càng nhớ sẽ càng đau. Có muốn thử không? Bạn hãy nghĩ về người đó như một phần ký ức đẹp của mình và mong muốn người đó có được hạnh phúc. Sau đó, hãy tìm cho mình một tương lai khác. Như vậy, bạn sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều, thay vì cứ ép lòng cố quên đi. Xin đừng bao giờ có ý định rũ bỏ quá khứ. Vì quá khứ là nền tảng cơ bản xây dựng nên con người bạn của hiện tại, và từ đó bạn có tương lai. Quá khứ làm nên con người bạn của hôm nay. Nếu “yêu” trước đây là đau buồn, hãy cố gắng sống cho thật tốt, thật vui vẻ với bản thân mình, để rồi bạn sẽ nhận ra cuộc sống này vẫn còn rất đẹp và tương lai đang đợi bạn phía trước.

“Yêu” thực sự là không còn biết phân biệt phải-trái, đúng-sai gì nữa. Một người dù cho có làm nhiều chuyện khiến bạn đau, bạn chỉ luôn nghĩ về những điều đẹp đẽ của người, thứ đã khiến bạn “yêu” mà thôi. Khi “yêu”, người ta không bận tâm nhiều đến khuyết điểm của đối phương nữa. Cho nên, ngoại hình, tuổi tác, giới tính… nhiều khi cũng không là trở ngại lúc này nữa. “Yêu” thực sự là cho đi rất nhiều nhưng không mong nhận lại gì. Khi đã “yêu” và được “yêu“, xin bạn hãy trân trọng tình cảm thiêng liêng này, xin đừng bao giờ để mất nó. Bởi lẽ, càng yêu sâu đậm lại càng dễ mất nhau vì một lý do bên ngoài hay bên trong nào đó. Chính vì thế, tôi thành tâm khuyên bạn rằng, tình yêu thật sự rất khó được tìm thấy, và một khi đã tìm được rồi, xin bạn hãy cố gắng nâng niu và trân trọng, giữ lấy nó không phải chỉ cho riêng mình, mà còn là cho cả người bạn yêu nữa.

Vậy thì các bạn của tôi, sau khi đọc hết bài phân tích này, bạn có thấy tình yêu rắc rối không? ^^ Yêu là gì? Yêu là chi? mà muôn đời nay nhân loại vẫn cứ mãi tìm yêu. Cảm ơn các bạn đã đọc hết một hơi bài phân tích này, và cũng hy vọng nó sẽ hữu ích cho những ai đang thật sự cần để nhìn nhận lại tình cảm và bản thân mình.

Thân!

Share this:

Twitter

Facebook

Like this:

Số lượt thích

Đang tải…

Yêu Thương Chờ Lâu Là Yêu Thương Phai Màu…

Tôi biết khá nhiều người có sắc, có tài… hay chỉ đơn giản là người ưa nhìn và có duyên, ấy thế nhưng vẫn mình đơn lẻ bóng. Vì sao ư? Vì họ còn mải bận với những suy tư cân đo, đong đếm, vì họ có quá nhiều “sự lựa chọn”, hơn tất cả là họ sợ cái gọi là “được” và “mất”… Nhưng người ơi! Người có biết yêu thương đâu phải là sự tính toán chi li, mỗi người có sự cảm nhận khác nhau, nhưng yêu thương là sự đồng cảm, sự hi sinh giữa hai trái tim có cùng một nhịp đập người ạ! Người có biết cứ như thế người đang tự đánh mất những yêu thương thật lòng đến cho người không? Để tôi kể cho các bạn nghe vài câu chuyện vui có thật mà tôi từng được chứng kiến:

Có anh chàng theo đuổi cô nàng A nhiều năm trời mà chẳng bao giờ được đáp lại. Cô ấy chẳng rõ ràng chẳng từ chối hay phũ phàng thẳng thừng, cứ nhập nhằng ngày này qua tháng nọ để cho chàng nghĩ chàng vẫn có cơ hội, rồi một ngày đẹp trời cô nàng quay sang yêu một anh chàng xyz nào đó không phải anh chàng cây si kia. Thói đời là vậy! Sẽ chẳng có gì oán trách nếu vào một ngày mưa khác cô quay lại tìm chàng cây si để khóc lóc than thở abcxyz gì gì đó đại loại nàng cần người để chia sẻ để làm điểm tựa nhưng cái chàng xyz mà nàng từng yêu rời nàng mất rồi. Và đương nhiên anh chàng cây si là người thích hợp nhất. Đến lúc thế này mà nàng mới yêu chàng thì tôi nghĩ cũng chỉ là hết mối tự đổ…! Đấy là may mắn nếu chàng vẫn còn chờ đợi cô, còn nếu không thì đừng than trời trách phận mà hãy trách thân vì đã lỡ đi yêu thương mất rồi.

Hay có cô nàng si mê anh chàng B này rồi lấy hết can đảm mà thổ lộ mà theo đuổi, nhưng than ôi chàng cũng cứ nhập nhằng không dứt khoát một lời, cứ thỉnh thoảng “vờ” quan tâm để cô lầm tường và rồi cứ mê muội mà để cho người ta “giữ dép” hàng năm trời… Và rồi một ngày vì sức ép gia đình, vì tương lai, và cũng vì thực tế, vì trưởng thành mà sống thì cô nàng đã quyết định rời bỏ mù quáng mà đi lấy chồng, bỏ lại chàng B tiếc nuối hụt hẫng vì năm xưa đã không rõ ràng… Dù không yêu nhưng chàng vẫn tiếc, vì sao ư? Vì lòng tham của họ là vô đáy…

Thế đấy “có không giữ, mất đừng tìm”. Đừng để những lúc yêu thương trôi tuột mất rồi mới ngồi mà hối tiếc, sẽ chẳng có cô nàng hay anh chàng nguyện sẽ theo đuổi bạn cả đời mà không được đáp lại đâu. Dạn dĩ mà có chắc chỉ trong tiểu thuyết Ngôn Tình mà thôi…

Yêu Thương Và Chia Sẻ

– Hưởng ứng Ngày Quốc tế Hạnh phúc năm 2019 với chủ đề “Yêu thương và chia sẻ”, tỉnh Thanh Hóa đã và đang tổ chức nhiều hoạt động thiết thực, ý nghĩa, góp phần nâng cao nhận thức của cộng đồng về vai trò, ý nghĩa, tầm quan trọng trong xây dựng gia đình no ấm, tiến bộ, hạnh phúc và phát triển bền vững; tạo ra một môi trường sống và làm việc hạnh phúc hơn.

Nguồn gốc và ý nghĩa ngày Quốc tế Hạnh phúc 20/3

Tháng 6/2012, Liên hợp quốc đã tuyên bố chọn ngày 20/3 là Ngày Quốc tế Hạnh phúc. 193 nước thành viên (trong đó có Việt Nam) cùng cam kết sẽ ủng hộ ngày này bằng các nỗ lực nâng cao chất lượng cuộc sống, xây dựng xã hội công bằng, phát triển bền vững, nhằm đem lại hạnh phúc cho người dân.

Ngày Hạnh phúc được lấy từ ý tưởng của Vương quốc Bhutan, vốn được đánh giá là nước có chỉ số hạnh phúc cao dựa trên các yếu tố: Sức khỏe, tinh thần, giáo dục, môi trường, chất lượng quản lý và mức sống của người dân. Đại diện quốc gia Bhutan cho rằng nhu cầu về ngày hạnh phúc này là đối với tất cả các quốc gia và con người trên toàn thế giới để có những bước vượt lên trên sự khác biệt giữa các nước và con người trên toàn thế giới, và liên kết, đoàn kết toàn nhân loại.

Ngày 20/3, được chọn là Ngày Quốc tế Hạnh phúc vì đây còn là ngày đặc biệt trong năm, khi mặt trời nằm ngang đường xích đạo, nên trong ngày này có độ dài ngày và đêm bằng nhau. Vì thế ngày này còn là biểu tượng cho sự hài hòa, cân bằng của vũ trụ. Ngày Quốc tế Hạnh phúc cũng truyền tải thông điệp rằng cân bằng, hài hòa là một trong những chìa khóa để mang đến hạnh phúc.

Tiếp tục thực hiện mục tiêu phát triển an sinh xã hội, xây dựng gia đình Việt Nam ấm no, hạnh phúc và hưởng ứng Ngày Quốc tế Hạnh phúc 20/3 do Liên hợp quốc phát động, ngày 26/12/2013 Thủ tướng Chính phủ đã ban hành Quyết định số 2589/QĐ-TTg phê duyệt Đề án Tổ chức các hoạt động nhân Ngày Quốc tế Hạnh phúc 20/3 hằng năm. Đề án nhằm nâng cao nhận thức của các cấp, ngành, tổ chức, cá nhân, gia đình, toàn xã hội về Ngày Quốc tế Hạnh phúc, từ đó có hành động cụ thể, thiết thực xây dựng gia đình hạnh phúc, cộng đồng hạnh phúc của người Việt Nam; tăng cường sự tham gia, phối hợp giữa các cấp, ngành, các tầng lớp nhân dân và sự hợp tác, giúp đỡ của các tổ chức, cá nhân trong và ngoài nước đối với các hoạt động nhân Ngày Quốc tế Hạnh phúc.

Chủ đề của Ngày Quốc tế Hạnh phúc năm 2019 là “Yêu thương và chia sẻ”. Khẩu hiệu là: “Hãy hành động vì mục tiêu gia đình no ấm, tiến bộ, hạnh phúc; tạo ra một môi trường sống và làm việc hạnh phúc hơn”. Việc tổ chức Ngày Quốc tế Hạnh phúc là để cùng cả thế giới biểu thị mong muốn, niềm tin và quyết tâm phấn đấu vì một thế giới hòa bình, không có chiến tranh, không còn đói nghèo; một thế giới thịnh vượng và bền vững; một thế giới mà tất cả mọi người dù khác màu da, dân tộc, tôn giáo đều được hưởng trọn vẹn niềm hạnh phúc.

Thanh Hóa hưởng ứng Ngày Quốc tế Hạnh phúc

Thực hiện Quyết định số 2589/QĐ-TTg của Thủ tướng Chính phủ và các văn bản chỉ đạo của Bộ VH,TT&DL, UBND tỉnh Thanh Hóa đã chỉ đạo các sở, ban, ngành, đoàn thể cấp tỉnh, các huyện, thị xã, thành phố tổ chức các hoạt động nhân Ngày Quốc tế Hạnh phúc, thông qua các chương trình, kế hoạch, đề án về lĩnh vực gia đình. Từ đó tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống gia đình, xã hội, hướng tới sự phát triển bền vững của gia đình.

Hội thi thể thao, văn nghệ gia đình NTM là một trong những hoạt động hưởng ứng Ngày Quốc tế Hạnh phúc.

Đặc biệt, kết quả sau 5 năm triển khai Đề án “Tổ chức các hoạt động nhân Ngày Quốc tế Hạnh phúc 20/3 (2013 – 2018) đã góp phần quan trọng nâng cao nhận thức của cấp ủy, chính quyền, người dân về ý thức trách nhiệm xây dựng một gia đình hạnh phúc, một xã hội công bằng phát triển bền vững. Các đơn vị, địa phương trên địa bàn tỉnh Thanh Hóa đã tích cực đẩy mạnh hoạt động tuyên truyền dưới nhiều hình thức như tuyên truyền trên các phương tiện thông tin đại chúng, treo 2.750 băng zôn, 700 pa nô, 700 áp phích tại trụ sở cơ quan, đơn vị, địa bàn dân cư, các trục đường chính, 1.500 đợt giao lưu VHVN, TDTT, tuyên truyền xe thông tin lưu động, tổ chức tuần phim chào mừng Ngày Quốc tế Hạnh phúc 20/3… Công tác tuyên truyền được đẩy mạnh từ tỉnh đến cơ sở được triển khai lồng ghép có hiệu quả các phong trào thi đua yêu nước, các mục tiêu phát triển KT-XH của địa phương; các phong trào toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa, xây dựng nông thôn mới (NTM), rèn luyện sức khỏe cộng đồng…

Trong 5 năm qua, các hoạt động tổ chức hội thảo, hội nghị, tập huấn, tọa đàm, diễn đàn, hội thi, sự kiện văn hóa, thể thao, du lịch… với chủ đề về gia đình xây dựng hạnh phúc gia đình, phòng, chống bạo lực gia đình diễn ra sôi nổi, thiết thực. Tổ chức thành công 5 hội thi kiến thức về gia đình, 2 hội thi câu lạc bộ “gia đình hạnh phúc”, 3 hội thi văn nghệ gia đình NTM từ cơ sở đến cấp tỉnh thu hút hàng vạn lượt người xem và cổ vũ. Từ đó đã giúp đội ngũ tuyên truyền viên và quần chúng nhân dân nắm và hiểu sâu hơn về chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước về công tác gia đình. Từ đó làm thay đổi nhận thức của người dân trong việc xây dựng một gia đình ấm no, bình đẳng, tiến bộ, hạnh phúc. Tính đến 8/2018, toàn tỉnh có 1.850 CLB “gia đình phát triển bền vững”, 1.158 CLB “gia đình hạnh phúc”, 370 mô hình phòng, chống bạo lực gia đình. Có thể nói, thông qua việc triển khai thực hiện đề án đã có tác động tích cực đến đời sống nhân dân trên địa bàn tỉnh; nhiều hoạt động xã hội được diễn ra. Xây dựng gia đình ấm no, tiến bộ, hạnh phúc đã trở thành nguyện vọng của mỗi người, là mối quan tâm của toàn xã hội.

Bên cạnh đó, tỉnh Thanh Hóa tăng cường các hoạt động phối hợp trong mọi lĩnh vực, đặc biệt là lĩnh vực công tác gia đình, nhằm huy động sức mạnh của cả hệ thống chính trị, cộng đồng, doanh nghiệp trong việc phát huy vai trò, trách nhiệm, quyền và nghĩa vụ của mỗi đơn vị, cá nhân trong việc tham mưu, tuyên truyền, hỗ trợ, chia sẻ, giúp đỡ cộng đồng góp phần vào việc nâng cao chất lượng đời sống văn hóa, tinh thần của người dân.

Năm 2019 là năm thứ 6 Thanh Hóa tổ chức các hoạt động hưởng ứng Ngày Quốc tế Hạnh phúc. Với chủ đề “Yêu thương và chia sẻ”, Ngày Quốc tế Hạnh phúc năm nay được phát động trên địa bàn tỉnh Thanh Hóa với nhiều hoạt động phong phú nhằm tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình, xã hội, là dịp để các gia đình được giao lưu, chia sẻ kinh nghiệm xây dựng gia đình văn hóa, hướng tới sự phát triển bền vững của gia đình trong thời kỳ công nghiệp hóa, hiện đại hóa và hội nhập quốc tế.

Thực hiện Kế hoạch số 100/KH-UBND ngày 11/5/2018 của Chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hóa về việc ban hành kế hoạch thực hiện Đề án “Tổ chức các hoạt động nhân Ngày Quốc tế Hạnh phúc 20/3 hằng năm” giai đoạn 2018 – 2023″, Sở VH,TT&DL tỉnh Thanh Hóa xây dựng kế hoạch tổ chức các hoạt động nhân Ngày Quốc tế Hạnh phúc năm 2019 với nội dung: Đẩy mạnh các hoạt động truyền thông về gia đình, đặc biệt là giáo dục thanh niên về giới tính, đạo đức, tình yêu và những mối quan hệ gia đình; Nêu gương người tốt, việc tốt; các hoạt động xây dựng gia đình hạnh phúc, cộng đồng hạnh phúc; phê phán những biểu hiện, hành vi bạo lực gia đình, vi phạm pháp luật về gia đình; treo băng zôn, khẩu hiệu, pano, áp phích; tuyên truyền trên bản tin về chủ đề và thông điệp của Việt Nam nhân Ngày Quốc tế Hạnh phúc tại trụ sở cơ quan, trường học, các trục đường chính, nơi công cộng, nơi đông dân cư; tổ chức các hoạt động từ thiện, tọa đàm, hội thi, các sự kiện văn hóa, thể thao, du lịch; vinh danh các tổ chức, cá nhân, cộng đồng có hoạt động tích cực đem lại cho người thân, gia đình, cộng đồng.

Để Ngày Quốc tế Hạnh phúc có ý nghĩa thiết thực và cao đẹp, tạo sự lan tỏa và chuyển biến sâu sắc cần lắm sự chung tay phối hợp của cấp ủy đảng, chính quyền và các cơ quan, ban, ngành, đoàn thể từ tỉnh đến cơ sở và cộng đồng xã hội, góp phần đem lại hiệu quả quan trọng trong hoạt động xây dựng gia đình và cộng đồng hạnh phúc, đồng thời thực hiện thắng lợi nhiệm vụ phát triển KT-XH, an sinh xã hội trên địa bàn tỉnh.

Thảo Nguyên Câu chuyện tình đẹp của cặp vợ chồng khuyết tật Gặp nhau ở Hội thi tiếng hát người khuyết tật tỉnh Thanh Hóa rồi bén duyên để nên vợ chồng, đó là cả một cuộc hành trình khó của Luyến và Mẫn. Nhưng bằng nghị lực, niềm tin, họ đã viết nên câu chuyện xúc động về yêu thương và hạnh phúc.

Đầu năm 2016, đám cưới của cô dâu Nguyễn Thị Luyến, sinh năm 1990 ở xã Tế Thắng (Nông Cống) và chú rể Lê Quang Mẫn, sinh năm 1985 đã được tổ chức ở quê nhà của chú rể là xã Định Tường (Yên Định). Cuối năm này, cặp vợ chồng Luyến Mẫn sinh con gái đầu lòng, đặt tên là Lê Hoài An. Sau 3 năm về dưới một mái nhà, họ đã làm nên nhiều điều bất ngờ mà với những người khuyết tật như Luyến, như Mẫn thì đó là cả một sự kỳ diệu, phi thường…

Nguyễn Thị Luyến bị teo cơ tay trái và chân trái bẩm sinh còn Lê Quang Mẫn bị teo cơ hai chân sau một cơn sốt biến chứng. Khi đến với nhau, cả Luyến và Mẫn đã bị phản đối quyết liệt từ phía gia đình. Bởi lẽ, thật khó có hạnh phúc cho 2 con người khuyết tật và sẽ chỉ là những vô vàn khó khăn khi họ ở bên nhau. Nhưng với một tình yêu mãnh liệt, bằng sự kiên trì và quyết tâm, cả Luyến và Mẫn đã thuyết phục được 2 bên gia đình để thành chồng, thành vợ.

Nguyễn Thị Luyến nhớ lại: Em vẫn sẽ nhớ mãi hình ảnh anh Mẫn cầm lấy tay em vào lúc mà sự phản đối của mọi người quyết liệt nhất. Anh nói nếu mà không lấy được em thì sẽ không lấy ai nữa, sướng khổ thì mình cùng chịu. Và chúng em đã vượt qua để có ngày hôm nay.

Ngày hôm nay của Luyến và Mẫn, tôi nghĩ, đến cả những người không bị khuyết tật về đôi tay, đôi chân cũng khó mà sánh kịp. Cách đây 3 năm, khi cả 2 về một mái nhà thì cả 2 vợ chồng vẫn là tay trắng. Luyến dù tốt nghiệp Đại học khoa tài chính kế toán nhưng chưa xin được việc còn Mẫn cũng không có một chỗ làm ổn định. Và kinh tế càng khó hơn khi đứa con ra đời. Đấy là niềm vui nhưng cũng nhân lên bao nỗi lo lắng khi hai vợ chồng không biết lấy gì để nuôi con. Trong sự khó khăn của cuộc sống, Nguyễn Thị Luyến đã mạnh dạn đi vay của anh em, họ hàng 40 triệu đồng để mở một quầy hàng tạp hoá ngay tại nhà chồng. Mừng, là quầy hàng cũng đỡ cho gia đình bớt những gánh nặng về kinh tế. Rồi như một cơ duyên, trong chương trình “Hôm nay ai đến” của VTV 6 – Đài Truyền hình Việt Nam, hai vợ chồng Luyến Mẫn là nhân vật đặc biệt đã được một doanh nghiệp đầu tư tài trợ mở một cửa hàng dân dụng với số tiền lần đầu là 100 triệu đồng. Sau 1 năm kinh doanh, cửa hàng đã mang lại hiệu quả lớn, giúp ổn định về đời sống cho cặp vợ chồng khuyết tật này.

Không dừng ở đây, Nguyễn Thị Luyến tiếp tục đi tìm một con đường mới trong kinh doanh đó là bán sim, thẻ điện thoại online. Đây chính là một bước ngoặt lớn khi việc kinh doanh mặt hàng này khá phát triển, cho thu nhập hàng tháng khoảng 20- 25 triệu đồng. Hiện đây cũng là công việc chính của vợ chồng Luyến Mẫn.

Sau 3 năm nên vợ, nên chồng, Luyến và Mẫn đã làm nên những điều kỳ diệu, họ đã vượt lên hoàn cảnh để chinh phục bản thân, họ có niềm tin và sức mạnh để nuôi dưỡng tình yêu, nhân lên tình thương như Luyến đã từng chia sẻ: “Em rất tâm đắc với câu: Ở đời này không có đường cùng, chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là phải có sức mạnh để vượt qua những ranh giới ấy. Và em cứ luôn đặt cho mình mục tiêu, một cái mốc nào đó để phấn đấu… Trong cuộc sống vợ chồng cũng vậy, cũng có những lúc bất hoà nhưng nếu nhịn được thì cố gắng nhịn, là vợ phải nhịn nhiều hơn. Em làm việc gì cũng hỏi ý kiến chồng, bàn với chồng, chồng đồng ý thì làm, không đồng ý thì thôi, cái gì thuận vợ, thuận chồng thì sẽ vẫn tốt hơn”…

Còn bà Nguyễn Thị Tâm, mẹ chồng của Nguyễn Thị Luyến không khỏi xúc động khi nói về hai con: “Ngày 2 đứa đến với nhau, ai cũng phản đối vì sợ chúng nó sẽ khổ. Nhưng giờ thì ai cũng vui, cũng mừng vì những gì mà chúng tôi nghĩ trước đây đã hoàn toàn ngược lại. Các con đã tự đứng trên đôi chân của mình, tự vun vén, giữ gìn hạnh phúc, tự yêu thương, đùm bọc, tự vực dậy kinh tế để cuộc sống đủ đầy hơn”.

Ông Trần Ngọc Côn – Chủ tịch UBND xã Định Tường khẳng định: Điều quý nhất, trân trọng nhất họ là người khuyết tật nhưng họ đã làm nên những điều phi thường, đã làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa và ấm áp hơn.

Nguyễn Thị Luyến và Lê Quang Mẫn từng được tôn vinh là một trong 20 cặp vợ chồng khuyết tật tiêu biểu toàn quốc. Họ đã viết nên câu chuyện đẹp về tình yêu, về hạnh phúc, niềm tin. Họ vẫn đang ấp ủ nhiều mơ ước, dự định mà như tôi được biết, trong đó có cả ước mơ về công việc phù hợp cho người cùng cảnh… Và họ, cặp vợ chồng khuyết tật, ngày mỗi ngày vẫn đang làm cho nhau những điều tốt đẹp nhất như đơn giản chỉ là nếu có giận nhau cũng không quá 3 tiếng lại làm lành với nhau, như chồng, như vợ chưa bao giờ quên những ngày lễ, kỷ niệm của nhau…

Hạnh phúc đấy là khi biết yêu thương và chia sẻ…

Hoàng Việt Anh Hạnh phúc từ đức hy sinh Chồng đang làm việc nơi đầu sóng ngọn gió, bao nhiêu lo toan vất vả cuộc sống đời thường luôn đè nặng lên đôi vai, nhưng chị Dương Thị Thế, xã Thiệu Thịnh (Thiệu Hóa) đã vượt qua mọi khó khăn vất vả, lo việc nhà, nuôi dạy con cái.

Chúng tôi tìm đến Trường Tiểu học và THCS Thiệu Thịnh (Thiệu Hóa) khi cô giáo Dương Thị Thế, vợ của anhNguyễn Quốc Dũng – Trưởng trạm lái tàu ở đảo Mê (Tĩnh Gia), đang đứng lớp giảng dạy. Nghe tôi nhắc đến người chồng đang làm nhiệm vụ tại đảo Mê, chị nở một nụ cười hạnh phúc.

Mở đầu câu chuyện với chúng tôi, chị tâm sự: “Đã là vợ lính thì phải biết hy sinh hạnh phúc của bản thân vì nhiệm vụ chung của người lính mà Đảng và nhân dân giao phó”. Dẫu biết rằng yêu một người chiến sĩ công binh là đồng nghĩa với sự hy sinh, thiệt thòi nhưng chị vẫn yêu anh say đắm để rồi anh chị tiến tới hôn nhân trong niềm hạnh phúc vô bờ. Năm 1999, cưới nhau được vài tháng cũng là lúc anh nhận công tác ở đảo Mê. Và suốt 20 năm qua, không ít lần vì nhiệm vụ, vừa về phép được 3 ngày, anh lại vội vàng vào đơn vị. Cuộc sống xa chồng không thể kể hết những khó khăn, vất vả, nhất là những lúc trái gió trở trời, hay con nóng, con sốt.

Gia đình chị Dương Thị Thế và anh Nguyễn Quốc Dũng – Trưởng trạm lái tàu ở đảo Mê (Tĩnh Gia), hạnh phúc bên nhau.

Nhớ lại những ngày tháng đã qua, có lẽ kỷ niệm mà chị không thể nào quên đó là khi chị mang bầu đứa con thứ nhất, ở nhà một mình chị vừa mừng, vừa tủi, lại thêm ốm nghén, thèm khát cảm giác được chồng ở bên che chở lắm. Thế nhưng, tâm niệm rằng “đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm”, nên trong lúc khó khăn, vất vả nhất, tâm hồn chị vẫn luôn cháy bỏng tình yêu, sự lạc quan, niềm tin vào cuộc sống. Trong những lá thư viết cho anh, chị cũng động viên anh như thế, để nơi đầu sóng ngọn gió, anh yên tâm công tác.

Hiện nay, cuộc sống tuy vẫn còn nhiều khó khăn, vất vả nhưng chị Thế rất tự hào và hãnh diện vì chồng mình đang làm nhiệm vụ nơi biển xa, con trai đầu hiện đang là sinh viên của Trường Đại học Xây dựng, con thứ 2 học lớp 9 cũng luôn đạt danh hiệu học sinh giỏi trong các năm học.

Không chỉ vậy, chị Thế còn luôn là giáo viên dạy giỏi của Trường Tiểu học và THCS Thiệu Thịnh. Hàng năm, đội tuyển học sinh giỏi do chị phụ trách luôn có học sinh giỏi cấp tỉnh. Gia đình chị năm nào cũng được công nhận là gia đình văn hoá, 2 con ngoan ngoãn, học giỏi, biết vâng lời cha mẹ, thầy cô, ai cũng thán phục.

Không chỉ nuôi dạy con cái, chị Thế còn hết lòng chăm sóc chu đáo gia đình chồng. Ngày anh ở đảo về thấy mẹ mình khoẻ mạnh, bệnh tình thuyên giảm, các con học hành tốt, anh mừng rơi nước mắt và rất tự hào vì có người vợ hiền chung thủy, đảm đang công việc nhà.

“Niềm hạnh phúc nhất của vợ chồng tôi là được chứng kiến con cái mình ngày càng khôn lớn, khỏe mạnh, gia đình đầm ấm, yên vui. Chỉ chừng đó thôi nhưng đủ xóa tan mọi sự nhọc nhằn của cuộc sống, sự xa cách, nhớ nhung; giúp tôi có thêm nghị lực vượt qua mọi khó khăn và tiếp thêm sức mạnh cho anh cùng sát cánh bên đồng đội gìn giữ vùng biển đảo thiêng liêng Tổ quốc”. Chị Thế nói thêm với chúng tôi bằng giọng đầy tự hào.

Yến Vy Phía sau những bất hạnh Gia đình là nơi chúng ta thường hay gọi bằng hai tiếng thân thương: “tổ ấm”, vốn dĩ là nơi ấm áp nhất, nơi chúng ta trở về sau biết bao lo toan để được hạnh phúc, thấu hiểu và chia sẻ. Thế nhưng, nhiều mái ấm hạnh phúc tan vỡ bởi chính những thành viên trong gia đình.

Vừa qua, cơ quan Công an tỉnh Thanh Hóa đã hoàn tất các thủ tục để khởi tố thêm tội danh “Giết người” đối với Nguyễn Huy Xô (SN 1963, ngụ ở xã Thiệu Tâm, huyện Thiệu Hóa, Thanh Hóa) – người đặt 10 thỏi mìn cho nổ tung nhà anh trai ruột khiến 3 người bị thương. Trước đó do ghen tuông, chị Quách Thị Diệu (24 tuổi) bị chồng là Bùi Hữu Trung (33 tuổi ở xã Tượng Sơn, huyện Nông Cống) chém nhiều nhát dẫn đến tử vong. Sau khi gây án, anh Trung nhảy xuống cống ở gần nhà tự tử.

Đau lòng hơn, cách đây hơn 1 năm, tại khu phố 1, phường Bắc Sơn, thị xã Bỉm Sơn đã xảy ra vụ việc rúng động dư luận khi nghi phạm sát hại cháu bé hơn 20 ngày tuổi chính là bà nội của cháu. Với hành vi, tội ác của mình, Hội đồng xét xử TAND tỉnh Thanh Hóa đã tuyên phạt bị cáo Phạm Thị Xuân (66 tuổi, trú xã Vũ Lăng, huyện Tiền Hải, Thái Bình) 13 năm tù về tội “giết người”. Hay một vụ án khác, do làm ăn thua lỗ, nợ nần chồng chất, trong cơn túng quẫn cùng cực người chồng đã đầu độc vợ và 2 con bằng thuốc ngủ liều cao, sau đó treo cổ tự tử tại nhà riêng trên đường Trần Phú, TP Thanh Hóa.

Bạo lực gia đình cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến gia đình tan vỡ (ảnh minh họa của N.H)

Một vụ án thương tâm và phẫn nộ khác trong gia đình là Vũ Văn Quang trú tại thôn 4, xã Tế Tân, huyện Nông Cống, trong lúc tức giận vợ đã mua xăng tẩm vào người đứa con ruột mới hơn 3 tuổi, rồi châm lửa đốt. Ngay sau khi đốt con, tên Quang để mặc đứa bé dãy dụa trong lửa đỏ rồi bỏ trốn…

Những bản án đã được thi hành, kẻ gây tội phải chịu sự trừng trị nghiêm khắc của pháp luật. Thế nhưng, liệu có phiên tòa nào sẽ xét xử cho những bi kịch bắt nguồn từ bạo hành tinh thần, hàng ngày vẫn tồn tại ngầm trong nhiều gia đình, bám sâu, luồn lách, tung hoành, gây ra biết bao nỗi đau khổ cho những nạn nhân?

Theo thống kê của tòa án nhân dân tối cao, trung bình mỗi năm trên cả nước có tới 8.000 vụ ly hôn mà nguyên nhân do bạo lực gia đình. Cũng theo số liệu thống kê của bệnh viện, các trung tâm, phòng cấp cứu lớn của cả nước, có hơn 27% phụ nữ bị ngược đãi phải nhập viện, hơn 10% điều trị y khoa nghiêm trọng hằng năm do nguyên nhân bạo lực gia đình.

Các nhà hoạt động xã hội cũng cho biết: Bạo lực gia đình ảnh hưởng đến sự phát triển nhân cách của trẻ chiếm 91,0%, gây tổn hại về sức khỏe, thể chất: 87,5%, gây tổn thương về tâm lý, tinh thần: 89,4%, gây tan vỡ gia đình: 89,7% và làm rối loạn trật tự, an toàn xã hội: 89%.

Ở nước ta, Luật Phòng chống bạo hành gia đình đã được Quốc hội khóa XXII ban hành ngày 21/11/2007, đã có rất nhiều biện pháp được đưa ra để bảo vệ, hỗ trợ nạn nhân của bạo lực gia đình, đồng thời cũng đề ra trách nhiệm của các cơ quan, tổ chức trong việc phòng chống bạo lực gia đình. Tuy nhiên thực tế, nạn nhân của nạn bạo hành gia đình vẫn chưa được bảo vệ, bằng chứng là ngày càng gia tăng các vụ việc liên quan đến bạo hành gia đình mà hậu quả để lại cực kỳ nghiêm trọng.

Bà Lê Thị Thanh Thủy – Phó Trưởng bộ môn Xã hội học – Công tác xã hội, khoa Khoa học xã hội, Trường ĐH Hồng Đức cho biết: Bạo lực gia đình là một trong những vấn đề khá phổ biến trong xã hội hiện đại ngày nay. Bạo lực gia đình tồn tại ở 4 hình thái chủ yếu đó là: Bạo lực thể chất, bạo lực tinh thần, bạo lực tình dục, bạo lực kinh tế. Dù tồn tại dưới hình thức nào thì bạo lực gia đình cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến gia đình tan vỡ, để lại những tác động tiêu cực đến sức khỏe về thể chất và tinh thần không chỉ đối với nạn nhân trực tiếp mà đối với cả các thành viên còn lại trong gia đình.

Phía sau những gia đình tan vỡ là những đứa trẻ bơ vơ, là những nỗi đau tím tái của những người trong cuộc, là sự đảo lộn các giá trị truyền thống vốn có của xã hội.

Gia đình bền vững không chỉ là hạnh phúc của mỗi cá nhân mà chính là sự an vui, lành mạnh của toàn xã hội. Do đó xây dựng gia đình hạnh phúc không chỉ là mơ ước của mỗi gia đình mà còn là trách nhiệm của mỗi thành viên trong gia đình đó.

Linh Hương

Yêu Và Thương Đâu Mới Là Trọn Vẹn?

Có người nói chữ “Yêu” lớn hơn chữ “Thương” vì có yêu thì nhất định có thương, còn thương thì chưa hẳn đã yêu. Nhưng cũng có người nói chữ “Thương” nặng hơn chữ yêu vì khi yêu thì có thể dứt, chứ lỡ thương rồi thì sẽ day dứt cả một đời…

Ừ thì tôi cũng tin vậy, để yêu thì dễ lắm nhưng để thương thì nào có giản đơn được đâu. Vì chăng khi yêu, chính là ích kỷ, là chỉ muốn người đó thuộc về riêng mình thôi. Còn khi thương 1 người, chính là rộng lượng, là không đòi hỏi, là sẵn sàng tin tưởng.

Có người bạn từng hỏi tôi rằng, nếu ngày nào đó tôi được tỏ tình thì câu nói mà tôi muốn nghe sẽ là gì? Lúc đó tôi đã trả lời: “Dĩ nhiên là nghe chữ yêu rồi!” Nhưng giờ lại khác, tôi cần chữ thương chứ không phải yêu.

Bạn có biết chăng, yêu là mù quáng, là thần tượng hoá đối phương còn thương chính là nhìn thấy điểm chưa tốt của đối phương mà hy vọng và giúp họ thay đổi. Yêu là ghen tuông, là cảm xúc của hiện tại còn thương là im lặng đau lòng khi thấy ai kia đi bên người khác.

Khi yêu bạn chỉ nghĩ đến bản thân, còn khi thương bạn lại đặt đối phương lên hàng đầu, khi yêu là lúc trái tim làm chủ con người, còn khi thương lý trí sẽ dẫn lối con tim. Trong đời ai chẳng mong được yêu, được thương nhưng nào phải mong muốn luôn thành hiện thực…

Tôi từng là một đứa phung phí lời yêu thương của mình, nhưng sau này tôi nhận ra tiếng “Thương” không phải để phân phát khắp nơi. Và số người tôi ngỏ lời thương cũng chỉ vỏn vẹn 10 đầu ngón tay mà thôi.

Hơn nữa, tôi từng nói rằng, thương với chả yêu vớ vẩn quá cho đến khi nhìn lại, tôi mới biết mình đã ngu ngốc thế nào! Và hình như, khi thương một ai đó, chúng ta trở thành những con người khoan dung lắm… Ừ tôi thương…

Lâu lắm rồi tôi mới lại nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề tình cảm này và nhận ra mình cũng không vô cảm, mình cũng mong manh với những thứ cảm giác rất bình thường.

Câu chuyện sẽ chỉ có vậy nếu như tôi và cô bạn kia không đặt ra câu hỏi: “Thế thì tỏ tình khi nào là thích hợp nhất? Và phải tỏ như thế nào mới tốt nhất?”

Hẳn đây cũng nhiều người thắc mắc lắm, tôi cũng không ngoại lệ. Riêng bản thân, tôi nhất định sẽ không lựa Cá tháng tư để mà bày tỏ vì làm sao một việc chân thành vậy lại có thể mở lời vào một ngày mất niềm tin như thế được. Là tôi, thì tôi chọn cuối năm – khoảng thời gian đẹp mà buồn đến nao lòng. Dù thành công hay không thì nó cũng khép lại bằng hồi ức tươi đẹp và gan dạ nhất của mỗi người mà nhỉ?

– “Tôi thương người nhiều lắm”

Chỉ vậy thôi, nếu tôi có tỏ tình hay ai đó bày tỏ với tôi, tôi không trông đợi lời hứa hẹn xa vời, tôi tin rằng để nói được chữ “Thương” thì đã khẳng định được nhiều lắm rồi. Bởi lời yêu thường khó bền, còn tiếng thương là vĩnh viễn…

Tôi từng nói mình không thích những mối tình học trò, vì thứ mà tôi tìm kiếm là sự lâu dài. Tôi mong mình sẽ có 1 chuyện tình như ba mẹ tôi, họ là mối tình đầu và là tình cuối của nhau. Họ bên nhau không chỉ vì chữ “Yêu” mà là nhờ cả chữ “Thương”, có thương nhau mới vượt qua khó khăn cùng nhau, có thương mới chăm sóc lẫn nhau tốt như vậy…

Trước đây nếu ai hỏi tôi từng yêu chưa, tôi sẽ nói là chưa, còn giờ vẫn vậy nhưng nếu hỏi tôi có thương ai không, tôi sẽ không ngần ngại mà gật đầu. Tôi biết có thể chẳng có kết quả gì đâu, nhưng thương thì cứ thương thôi! Trực giác tôi tốt lắm nên người tôi thương có thương ai không tôi tin mình sẽ biết!

Yêu là cố chấp, là cứng đầu, là bằng mọi cách phải có được không thì đạp đổ cũng chẳng sao. Còn thương là kiên định, là biết khi nào nên buông, là mong mỏi người ta có được những gì xứng đáng nhất. Vậy nên, nếu tôi có thương ai tôi sẽ nói, tôi cũng mong người ta thật lòng mà hồi đáp tôi, dù sao thì 1 lời từ chối cũng không đau bằng 1 hy vọng ảo mà…

Để phân định rạch ròi giữa thương và yêu hẳn là không dễ, nhưng tôi chỉ cần 7 ngày để biết tôi thương hay yêu một người. Nguyên tắc 7 ngày thần thánh lắm đó, thì người ta cũng đã nói “7 ngày cho mãi mãi” còn gì nữa.

Tôi không dám yêu vì tôi biết mình chưa đủ chín chắn để thể hiện tình yêu của mình, nhưng tôi biết thương vì trái tim chúng ta sinh ra là để thương mà nhỉ? Lời yêu nghe hứa hẹn quá, lời thương nghe êm ái hơn nhiều, vì chăng thương thì có thể âm thầm mà bên cạnh…

Cá tháng tư của tôi không mấy đặc sắc nhưng lại khiến tôi nghĩ về “Yêu” và “Thương” và băn khoăn về những việc vớ vẩn…

Hơn hết, chữ “Thương” là để dành cho những mối quan hệ không tên, cho những người đặc biệt. Ừ thì mình thương nhau, thế thôi!

“Lời yêu có thể nói với nhiều người vào nhiều thời điểm, thậm chí lời yêu có khi cũng không thật lắm. Nhưng lời thương chỉ nên dành cho những ai thật xứng đáng, bởi khi thương chỉ thương một người nhưng là thương cả một đời”.

Một ngày mưa, một ly sữa nóng và đôi lời Yêu Thương.

E. K