Có người nói chữ “Yêu” lớn hơn chữ “Thương” vì có yêu thì nhất định có thương, còn thương thì chưa hẳn đã yêu. Nhưng cũng có người nói chữ “Thương” nặng hơn chữ yêu vì khi yêu thì có thể dứt, chứ lỡ thương rồi thì sẽ day dứt cả một đời…
Ừ thì tôi cũng tin vậy, để yêu thì dễ lắm nhưng để thương thì nào có giản đơn được đâu. Vì chăng khi yêu, chính là ích kỷ, là chỉ muốn người đó thuộc về riêng mình thôi. Còn khi thương 1 người, chính là rộng lượng, là không đòi hỏi, là sẵn sàng tin tưởng.
Có người bạn từng hỏi tôi rằng, nếu ngày nào đó tôi được tỏ tình thì câu nói mà tôi muốn nghe sẽ là gì? Lúc đó tôi đã trả lời: “Dĩ nhiên là nghe chữ yêu rồi!” Nhưng giờ lại khác, tôi cần chữ thương chứ không phải yêu.
Bạn có biết chăng, yêu là mù quáng, là thần tượng hoá đối phương còn thương chính là nhìn thấy điểm chưa tốt của đối phương mà hy vọng và giúp họ thay đổi. Yêu là ghen tuông, là cảm xúc của hiện tại còn thương là im lặng đau lòng khi thấy ai kia đi bên người khác.
Khi yêu bạn chỉ nghĩ đến bản thân, còn khi thương bạn lại đặt đối phương lên hàng đầu, khi yêu là lúc trái tim làm chủ con người, còn khi thương lý trí sẽ dẫn lối con tim. Trong đời ai chẳng mong được yêu, được thương nhưng nào phải mong muốn luôn thành hiện thực…
Tôi từng là một đứa phung phí lời yêu thương của mình, nhưng sau này tôi nhận ra tiếng “Thương” không phải để phân phát khắp nơi. Và số người tôi ngỏ lời thương cũng chỉ vỏn vẹn 10 đầu ngón tay mà thôi.
Hơn nữa, tôi từng nói rằng, thương với chả yêu vớ vẩn quá cho đến khi nhìn lại, tôi mới biết mình đã ngu ngốc thế nào! Và hình như, khi thương một ai đó, chúng ta trở thành những con người khoan dung lắm… Ừ tôi thương…
Lâu lắm rồi tôi mới lại nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề tình cảm này và nhận ra mình cũng không vô cảm, mình cũng mong manh với những thứ cảm giác rất bình thường.
Câu chuyện sẽ chỉ có vậy nếu như tôi và cô bạn kia không đặt ra câu hỏi: “Thế thì tỏ tình khi nào là thích hợp nhất? Và phải tỏ như thế nào mới tốt nhất?”
Hẳn đây cũng nhiều người thắc mắc lắm, tôi cũng không ngoại lệ. Riêng bản thân, tôi nhất định sẽ không lựa Cá tháng tư để mà bày tỏ vì làm sao một việc chân thành vậy lại có thể mở lời vào một ngày mất niềm tin như thế được. Là tôi, thì tôi chọn cuối năm – khoảng thời gian đẹp mà buồn đến nao lòng. Dù thành công hay không thì nó cũng khép lại bằng hồi ức tươi đẹp và gan dạ nhất của mỗi người mà nhỉ?
– “Tôi thương người nhiều lắm”
Chỉ vậy thôi, nếu tôi có tỏ tình hay ai đó bày tỏ với tôi, tôi không trông đợi lời hứa hẹn xa vời, tôi tin rằng để nói được chữ “Thương” thì đã khẳng định được nhiều lắm rồi. Bởi lời yêu thường khó bền, còn tiếng thương là vĩnh viễn…
Tôi từng nói mình không thích những mối tình học trò, vì thứ mà tôi tìm kiếm là sự lâu dài. Tôi mong mình sẽ có 1 chuyện tình như ba mẹ tôi, họ là mối tình đầu và là tình cuối của nhau. Họ bên nhau không chỉ vì chữ “Yêu” mà là nhờ cả chữ “Thương”, có thương nhau mới vượt qua khó khăn cùng nhau, có thương mới chăm sóc lẫn nhau tốt như vậy…
Trước đây nếu ai hỏi tôi từng yêu chưa, tôi sẽ nói là chưa, còn giờ vẫn vậy nhưng nếu hỏi tôi có thương ai không, tôi sẽ không ngần ngại mà gật đầu. Tôi biết có thể chẳng có kết quả gì đâu, nhưng thương thì cứ thương thôi! Trực giác tôi tốt lắm nên người tôi thương có thương ai không tôi tin mình sẽ biết!
Yêu là cố chấp, là cứng đầu, là bằng mọi cách phải có được không thì đạp đổ cũng chẳng sao. Còn thương là kiên định, là biết khi nào nên buông, là mong mỏi người ta có được những gì xứng đáng nhất. Vậy nên, nếu tôi có thương ai tôi sẽ nói, tôi cũng mong người ta thật lòng mà hồi đáp tôi, dù sao thì 1 lời từ chối cũng không đau bằng 1 hy vọng ảo mà…
Để phân định rạch ròi giữa thương và yêu hẳn là không dễ, nhưng tôi chỉ cần 7 ngày để biết tôi thương hay yêu một người. Nguyên tắc 7 ngày thần thánh lắm đó, thì người ta cũng đã nói “7 ngày cho mãi mãi” còn gì nữa.
Tôi không dám yêu vì tôi biết mình chưa đủ chín chắn để thể hiện tình yêu của mình, nhưng tôi biết thương vì trái tim chúng ta sinh ra là để thương mà nhỉ? Lời yêu nghe hứa hẹn quá, lời thương nghe êm ái hơn nhiều, vì chăng thương thì có thể âm thầm mà bên cạnh…
Cá tháng tư của tôi không mấy đặc sắc nhưng lại khiến tôi nghĩ về “Yêu” và “Thương” và băn khoăn về những việc vớ vẩn…
Hơn hết, chữ “Thương” là để dành cho những mối quan hệ không tên, cho những người đặc biệt. Ừ thì mình thương nhau, thế thôi!
“Lời yêu có thể nói với nhiều người vào nhiều thời điểm, thậm chí lời yêu có khi cũng không thật lắm. Nhưng lời thương chỉ nên dành cho những ai thật xứng đáng, bởi khi thương chỉ thương một người nhưng là thương cả một đời”.
Một ngày mưa, một ly sữa nóng và đôi lời Yêu Thương.
E. K