Yêu Sách Là Gì / Top 7 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | 2atlantic.edu.vn

Bàn Về Đọc Sách: Thực Chất Sách Là Gì? Yêu Sách Như Thế Nào Mới Đúng?

Những nhìn nhận của độc giả về sách

Trong đó có kiến thức, kinh nghiệm sống và cả cảm xúc con người. Ngoài ra nó còn là những viên gạch xây nên những thành tựu của con người.

Là sự tích lũy kiến thức của toàn nhân loại qua từng thời kì và từng nền văn minh của thế giới. Sách là nơi lưu giữ những thành tựu mà con người đã đạt được. Đồng thời là kho tàng cất giữ những di sản tinh thần vô giá của nhân loại. Nhưng tri thức này được truyền từ thế hệ này qua thế hệ khác.

Sách là 1 đống giấy mà thầy cô bắt ta học cho thuộc không thuộc là chết.

Sách như một chiếc chìa khóa vàng mở những cánh cửa ước mơ.

Đưa ta đến những chân trời mới, nuôi dưỡng và giáo dục tâm hồn con người. Mở mang cho ta kiến thức về mọi mặt như: văn hóa, lịch sử, toán hc, địa lí,… Sách cho ta hiểu đâu là cái đúg đâu là cái sai, đâu là cái đẹp đâu là cái xấu.Vì vậy chúng ta cần phải yêu quý, trân trọng những quyển sách. Để sách có thể đồng hành cùng chúng ta trên mọi nẻo đường day chông gai, gian khổ.

Là kho tàng tri thức của nhân loai trên mọi lĩnh vực.

Cung cấp thông tin, kiến thức về nhiều vấn đề khác nhau trong xã hội khi mọi người đọc.

Là sản phẩm do con người tạo ra. Là kho báu kiến thức của nhân loại.

Sách chứa đựng các giá trị văn hóa tinh thần (các tác phẩm sáng tác hoặc tài liệu biên soạn) thuộc các hình thái ý thức xã hội và nghệ thuật khác nhau. Kiến thức là gì? Kiễn thức được ghi lại dưới các dạng ngôn ngữ khác nhau (chữ viết, hình ảnh, âm thanh, ký hiệu,…) của các dân tộc khác nhau nhằm để lưu trữ, tích lũy, truyền bá trong xã hội.

Sách là một khái niệm mở. Hình thức sách còn được thay đổi và cấu thành các dạng khác nhau theo các phương thức chế tác và nhân bản khác nhau. Tùy thuộc vào môi trường sống và sự phát triển của khoa học công nghệ ở mỗi thời đại.

Muốn soạn bản thảo, các bạn cần có đủ nội dung, ít nhất là trên 20000 từ đối với tản văn, trên 30000 từ đối với truyện ngắn, truyện dài.

Đọc sách không cốt lấy nhiều, quan trọng nhất là phải chọn cho tinh, đọc cho kĩ. Nếu đọc được 10 quyển sách không quan trọng, không bằng đem thời gian, sức lực đọc 10 quyển ấy mà đọc một quyển thật sự có giá trị. Nếu đọc được mười quyển sách mà chỉ lướt qua, không bằng chỉ lấy một quyển mà đọc mười lần.

Thuộc lòng, ngẫm kĩ một mình hay”

Hai câu thơ này đáng để làm lời răn cho người đọc sách. Đọc sách vốn có ích riêng cho mình, đọc nhiều không thể coi là vinh dự, đọc ít cũng không phải là xấu hổ.

Đọc ít mà đọc kĩ, thì sẽ tập thành nếp suy nghĩ sâu xa. Trầm ngâm tích lũy, tưởng tượng tự do đến mức làm thay đổi khí chất.

Đọc nhiều mà không chịu nghĩ sâu, cũng như cưỡi ngựa qua chợ. Tuy châu báu phơi đầy cũng chị làm mắt hoa ý loạn, tay không mà về. Thế gian có biết bao nhiêu người đọc sách chỉ để trang trí bộ mặt. Như kẻ trọc phú khoe của chỉ biết lấy nhiều làm quý. Đối với việc học tập, cách đó chỉ là lừa người dối mình. Đối với việc làm người thì cách đó thể hiện phẩm chất tầm thường thấp kém.

Như M. Go-rơ-ki đã nói:”Hãy yêu sách, nó là nguồn kiến thức, chỉ có kiến thức mới là con đường sống”.

Sông sâu, nước lớn là do tự nguồn. Sách cũng vậy. Sách là kết tinh trí tuệ của con người. Là nguồn kiến thức bao la và mênh mông. Sách nâng cao kiến thức, mở rộng tầm mắt cho độc giả, dạy ta biết yêu, biết ghét, biết mơ ước,… Còn có loại sách để đọc giải trí, nuôi dưỡng trí tưởng tượng, đem lại niềm vui. Sách là tài liệu để học tập, để tu dưỡng. Cho nên “phải biết yêu sách, biết quý sách” vì “nó là nguồn kiến thức”.

Người xưa đã nói: “Mỗi quyển sách là một hũ vàng”.

Lê Quý Đôn, nhà bác học của nước ta trong thế kỉ XVIII là một con người rất thông minh, suốt đời “mắt không rời sách, gối đầu lên sách”. Con người có hiếu học mới yêu sách đến thế!

Các loại sách

Sách có thể phân loại theo nhiều cách, như sách học, sách nghiên cứu, sách hướng dẫn, bách khoa toàn thư, sách khoa học, sách kinh tế, từ điển, nhật ký, bản thảo.

CÁC THỂ LOẠI SÁCH TRONG TIẾNG ANH

Science fiction /’saiəns fikʃn/ : khoa học viễn tưởng

Foreign language /’fɔrin ‘læɳgwidʤ/ : ngoại ngữ

Psychology /sai’kɔlədʤi/: tâm lý học

Comics /’kɒmɪk/: truyện tranh

Action and Adventure /’ækʃn ænd əd’ventʃə/: hành động và phiêu lưu

Romance /rə’mæns/: lãng mạn

Horror /’hɔrə/: kinh dị

Poetry /’pouitri/: thơ

Encyclopedias /en,saiklou’pi:djə/: sách giáo khoa, kiến thức chung

Cookbooks /kukbuks/: sách dạy nấu ăn

Journals /’dʤə:nl/: tạp chí, báo hàng ngày

Biographies /bai’ɔgrəfi/: tiểu sử

Autobiographies /,ɔ:toubai’ɔgrəfi/: tự truyện

History /’histəri/: lịch sử

Mystery /’mistəri/: bí ẩn, bí mật, huyền bí

Art /ɑ:t/: nghệ thuật

Religion /ri’lidʤn/: tôn giáo

Satire /’sætaiə/: châm biếm, trào phúng

Health /’hi:liɳ/: sức khỏe, thể chất

Guide /gaɪd/: chỉ dẫn

Cuối cùng, sau khi tìm hiểu sách là gì. Hi vọng bạn đọc sẽ có cái nhìn mở rộng hơn về tri thức nhân loại. Và thêm trân quý những cuốn sách chứa đựng các giá trị văn hóa tinh thần đó!

Yêu Đúng Oan Gia, Thật Là Thất Sách

Chương trước: Chương 7.2

Hôn lễ của “siêu cấp mỹ nam nhân” gần kề càng làm gia tăng số vụ cắn lưỡi, treo cổ tự vẫn của các thiếu nữ ở Vạn An.

Theo Lệ Nhan thì họ toàn là những cô nương ngu ngốc, bởi vì Thu Nguyệt của nàng có buồn cũng không làm trò như vậy. Cùng lắm Thu Nguyệt chỉ buồn bỏ ăn bỏ ngủ nằm khóc vài bữa giữ dàng thế thôi.

Nhưng dẫu thiên địa hỗn loạn, người người kêu khóc thì buổi sáng của hai tiêu chủ hàng xóm vẫn không thay đổi…

– Hôn lễ của con trai ta không mời lão đâu Mạch Kiểm!?

– Xìiii… ta không thèm dự thì có!

Hai ông bố đánh nhau một trần long trời lở đất và Lệ Nhan nhìn cha vào nhà không thôi chửi rủa cha hắn. Khi nhà nàng có hỉ sự không mời người ta đã đành, giờ người ta trả thù không mời lại quá “đúng lễ nghĩa” rồi còn gì thế mà cha cứ chửi um xùm.

Nàng lắc đầu không biết có phải kiếp trước cha nàng và cha hắn yêu nhau không được đành chết, báo hại kiếp này phải làm oan gia khổ vậy. Nàng lắc lắc đầu bước ra cổng dọn bãi chiến trường hậu xung đột. Trùng hợp là Hiên Phi cũng bước ra ngay lúc đó.

Cả hai nhìn nhau, nếu như bình thường thì không phải nàng thì cũng hắn đã lên tiếng gây sự trước rồi. Ấy thế mà nay chỉ biết nhìn nhau không nói lời nào. Cả đến hai con chó cũng bất thường, Cẩu Cẩu của hắn cứ kêu ăng ẳng gọi con Khả Khả của nàng. Đến chó cũng không thèm cắn nhau, ai nhìn cũng biết là tình hình này quá căng thẳng rồi.

Hiên Phi nén lại cảm xúc khi nhìn thấy Lệ Nhan, chỉ xoay người kéo con Cẩu Cẩu vào nhà. Nhưng không hiểu sao con chó cưng của hắn ù lì không chịu đi khiến hắn nổi nóng…

– Nhanh lên Cẩu Cẩu… không nghe lời ta sao?

Khả Khả hướng mắt nhìn bóng Cẩu Cẩu khuất vô cùng luyến tiếc. Lệ Nhan đứng cạnh con chó bị bỏ lại chỉ biết chun mũi không ngờ có ngày nàng và hắn không thèm xung đột như vậy. Xem ra rồi thì cả hai cũng phải trưởng thành hơn, chỉ là không hiểu sao lòng nàng buồn lắm.

Chiều đó bên nhà hắn vọng qua tiếng con Cẩu Cẩu kêu la ồn ào khiến Khả Khả nhà nàng cứ chạy lòng vòng không yên. Chắc là chó có linh cảm của chó, nàng cố ngồi nghe Cẩu Cẩu sủa cả buổi trời cũng có hiểu gì đâu.

Lệ Nhan cố ăn, xem như không nghe gì cả. Hắn ta cưng con mỹ cẩu ấy như thế chẳng lẽ nay đi hành hạ xem ra cũng vô lí nhưng nàng sẽ cầm lòng không suy nghĩ về Hiên Phi nữa.

Cả nhà nàng đang quay quần ăn chiều rất ấm áp, hạnh phúc thì giọng gào lớn vào nhà thiếu chút vì quá hết hồn nàng đã ụp mặt vào chén cơm ngon đang ăn luôn rồi . Dĩ nhiên không phải kẻ to gan nào cũng có can đảm làm thế.

– MẠCH LỆ NHAN!!!

Chính là giọng của Hiên Phi khiến nàng như muốn sống dậy. Cuối cùng thì hắn cũng hết giận và chịu sang sinh sự với nàng rồi. Nàng mừng quá, chưa kịp bỏ chén xuống để chạy ra thì Hiên Phi vì quá giận đã xông vào nhà nàng luôn.

Mạch Kiểm và vợ nín lặng nhìn mặt thằng đó như có ý đồ giết ngay con gái mình trước mặt gia chủ. Song Hiên Phi mặt quỷ dạ xoa vẫn xoay qua lễ phép trước.

– Con xin phép thưa Mạch thúc, Mạch nương! – Hàm ý là cho con đem nha đầu này ra giải quyết một chút.

– Àh… ừh con cứ tự nhiên!!! – Đồng nghĩa với con muốn xử con bé ra sao tùy ý con.

Được cho phép, hắn lại nổi giận đùng đùng quay sang nhìn nàng, tay giơ ra một con chó con mới sanh nhỏ xíu xiu có lông thưa màu trắng bết quánh lại. Nó vẫn chưa mở mắt nên cứ húi húi chiếc mũi hồng trong bàn tay to của hắn. Mắt nàng tròn long lanh hô lên…

– Chó con dễ thương quá, ở đâu ra vậy?

– Dễ thương cái con khỉ!? Cẩu Cẩu của ta vừa sanh tại sao lại có chó trắng lông trắng giống chó của nhà người hả? Con Khả Khả của ngươi dám “làm bậy” Cẩu Cẩu của ta.

Nhìn Hiên Phi lúc này, nàng thật chỉ có một cảm xúc khó tả đó là hắn như một ông cha già cổ hữu đi tìm tên nam nhân vô lại dám hại con gái mình quyết đòi lại công đạo. Lệ Nhan nhíu mày, chu môi cải lại…

– Ểh!? Chó với chó sao ta kiểm soát được? Chuyện này với chuyện đi chúng đi ị chổ nào khác nhau nha. Hay là Cẩu Cẩu nhà ngươi mê Khả Khả nhà ta từ đầu đó nên cứ sang cắn hoài. – Nàng hất cằm cười khì khì thay cho độ hấp dẫn của chó nhà mình thì hắn tàn bạo quất đầu nàng ngay trước mặt cha mẹ nàng.

– Mê cái đầu nhà ngươi. Cẩu Cẩu sanh xong, con nào trắng ta trả cho ngươi hết nè!

– Cẩu Cẩu sanh được mấy con rồi?

Hiên Phi đi về, không quên chào người lớn. Lệ Nhan dày mặt bám theo hắn sang bên đó cùng với Khả Khả. Cả nhà nàng nãy giờ chỉ biết ngẩn ngơ với cả hai, giờ mới dám ăn tiếp. Cha mẹ nàng cũng không biết lúc nào cả hai mới thật sự lớn, nhưng ép lớn nhanh lại càng khó thành ra không có ý kiến.

Lúc đó Thu Nguyệt chỉ im lặng ăn. Trong lòng dù muốn không suy nghĩ thì Thu Nguyệt vẫn biết giữa hai huynh tỉ có mối quan hệ thân thiết không ai có thể xen vào.

Khi nàng sang nhà hắn thì Cẩu Cẩu vừa sanh xong chó con thứ sáu. Khả Khả nhanh chóng vào liếm lông các con và đoàn tụ cả nhà với Cẩu Cẩu. Lệ Nhan trầm ngâm nhìn chó của mình, thật không biết nó dùng cách gì có thể chinh phục con mỹ cẩu to gấp đôi thân nó như vậy. Quả là Khả Khả lợi hại nha!

Dù sao trông hai con chó rất vui vẻ bên mấy con chó con, thân làm chủ nhân tất nhiên cũng vui lây rồi. Nàng và hắn chụm đầu kiểm tra lại thì có ba con trắng lông dài hệt Khả Khả, một con trắng lông ngắn, một con đen lông dài và con đen lông sát giống Cẩu Cẩu. Hiên Phi tức ghê, cầm hai con chó đen rồi nói với nàng…

– Bốn con kia ngươi mang về đi!

– Nè! Chúng vừa sanh mà ngươi bắt xa mẹ rồi chết luôn thì sao? – nàng nói chỉ khiến hắn nổi cơn xung thiên khó dập tắt.

– Tại chó của ai làm bậy trước hả?

– Dù gì cũng lỡ rồi, quanh đây chỉ có hai chúng nó, không phát sinh tình ý cũng là lạ thôi!

Lệ Nhan nói không chút suy tư không biết khiến tim hắn có chút thót tim kì lạ. Hắn nhìn nàng đang cười vì mấy con chó con, cảm thấy tình cảm ngốc nghếch kia càng thêm lây động. Chính vì ý nàng nói trúng chính tâm của hắn. Nếu không phải quanh đây hắn chỉ chơi với nàng thì hắn cũng đâu lâm vào hoàn cảnh bi thảm thế chứ.

Thấy hắn không nói gì, đến phiên nàng rụt rè lên tiếng hỏi…

– Ngươi còn giận ta hả?

Hiên Phi không trả lời, dùng gương mặt đẹp xoay chổ khác xem thường nàng một cách đáng ghét. Nàng tức nha nên chun mũi nói không khách sáo…

– Thích thì giận luôn đi đồ Thổ Phỉ thúi!

– Lỗi của ngươi chứ ai còn dám nói thế với ta sao? – Hiên Phi cũng không hiền lành nhịn nàng nên hắn mau chóng hung hăng đáp lại.

– Ngươi còn dám nói lổi tại ta? Chính ngươi biết Nhan công tử là “hàng quý” của ta mà vẫn sinh sự phá ta. – Nàng vì thế hung dữ gấp đôi.

– Ta không thích hắn!!! – Hiên Phi la lên, vẻ mặt cáu lại như trẻ con.

Tất nhiên nhìn biểu hiện bên ngoài là nàng biết hắn ghét Nhan Chí Bình rồi, nhưng không ngờ hắn quá nóng nảy như vậy. hấy tức trong lòng, nàng đành giơ chân đá vào chân hắn báo hại Hiên Phi ôm chân đâu nhỏ tưng tưng trào ra huyết lệ…

– Sao lại đá ta cái đồ đầu heo kia?

– Ai biểu ngươi vì người lạ lại đi trút giận lên đầu ta chứ!? Đáng đời!

Nghe nàng nói thế, mặt đẹp của hắn giản ra ngay. Cả người run run hỏi lại nàng…

– Ngươi chỉ xem hắn đơn thuần là người lạ thôi thật sao?

– Gặp mới hai lần thì có gì thân thiết chứ? – Nàng trả lời nhưng không suy nghĩ gì về ý tứ sâu xa của Hiên Phi. Anh chàng vì thế có chút hơi vui, lại không dám mừng vội đành hỏi nữa…

– …vậy còn ta, ngươi có thấy thân hay không?

Lệ Nhan nghe hỏi cũng nhíu chân mày lại suy tư. Hiên Phi nhìn nàng, cả người run run chờ đợi. Trong lòng ngực mỹ nam, trái tim bé bỏng đang bay loạn xạ không kiểm soát nổi. Cuối cùng nàng cười vỗ vai hắn vài cái nói không khách khí…

– Tất nhiên tuy ta không ưa ngươi, người cũng ghét ta nhưng hai chúng ta phải thân thiết rồi Thổ Phỉ!

– … ta không ghét ngươi đâu Lệ Nhan! – Hiên Phi cố nói ra nhưng nàng chỉ cười đáp lại.

– Xạo hoài! Không ghét mà cứ chọc ta thì chỉ có thể là ngươi khùng thôi háhá..

Nhìn cái mặt ngốc của nàng cười nham nhở, hắn biết đúng là hắn khùng mới như vậy nhưng ai bảo tình cảm ấy khủng khiếp đến mức hắn không quay đầu la hét bỏ chạy được nữa. Hiên Phi rõ bản thân mình hơn ai hết, hắn cũng không cần gì phải khổ cực giấu giếm với nàng.

– Ta thật ra rất th…

Má hắn có chút đỏ lại, lòng đã muốn nói ra cùng nàng nhưng mắt mở to không nên lời. Chính xác không phải Hiên Phi không có can đảm bộc bạch mà là hắn thật sự không thể mở miệng nói… vì bàn tay từ đâu bịt chặt miệng mình.

Mắt Lệ Nhan tròn xoe nhìn cảnh hắn vùng vẩy bất lực, rồi nàng khom đầu lễ phép với kẻ đang phá hắn từ phía sau…

– Con chào Long thúc!!!

– Ừhm… chó con thật đáng yêu đúng không?

Vừa hỏi nàng, tay Long Bách Phi càng bấu chặt cái mặt đẹp của con, tay còn lại và hai chân ôm cứng lấy người hắn không cho cử động. Lệ Nhan ngây thơ không biết chỉ cười nói…

– Mai cho con sang xem chó con nữa được không thúc!?

– Tất nhiên rồi, con cứ sang chơi… chỉ cần con đừng nói chuyện với xú tiểu tử này thôi!

Hiên Phi tức giận cố sức gở tay cha ra. Cha hắn vì thế dùng thêm chút lực khóa trụ tay chân Hiên Phi. Nhìn hai cha con nhà hắn sắp uýnh nhau, Lệ Nhan không biết làm gì ngoài chạy về. Thấy nàng đi, Long Bách Phi mới buông rồi vội chạy đi đóng kín cửa. Hiên Phi nổi giận đùng đùng…

– Cha làm trò gì vậy?

– Cản con làm bậy chứ làm gì? Mấy hôm nay tưởng con ngoan ngoãn rồi không ngờ chỉ vì mấy con chó nhỏ muốn bức chết cha ngươi! – Long Bách Phi nói ra đầy uất hận thiếu đều rơi lệ than khóc. Hiên Phi vì thế càng tức.

– Con làm gì mà đến mức bức chết cha chứ?

– Con còn giả ngây? Ai mới tính nói hết ra là thích con bé vậy hả?

Quả là con cái không thể qua mắt cha mẹ. Cha biết hết rồi, mặt Hiên Phi có chút đỏ thẹn, tuy bối rối nhưng tình cảm trong lòng hắn luôn rõ ràng không cần gì chối bỏ. Thế là hắn nhìn thẳng ông bố mỹ nam trung niên của mình khẳng khái nói…

– Phải! Con thích Lệ Nhan đó!

– Tiểu tử thúi này… tại sao lại là con gái của Mạch Kiểm hả? Sáng nào cha cũng đánh nhau với ông ta con không hiểu sao? Cha và ông ta không đội trời chung đó con trai!

Long Bách Phi gào lên hận không thể phun ra lửa, trào huyết lệ để diễn tả cừu hận cao thâm này. Thế mà Hiên Phi vẫn dửng dưng khoanh tay trước ngực, nhíu mày đáp…

– Xạo quá cha ơi! Hơn hai mươi năm nay cha và Mạch thúc vẫn là hàng xóm chung một mảng trời đây!?

Long Bách Phi á khẩu không ngờ nói thế cũng bị con mình cắt cớ sửa lời. Ông ấy vì thế càng tức giận hơn…

– Cha tuyệt đối không cho con gây lộn xộn! Mạch Kiểm cũng không cho con gái thương con đâu nên từ bỏ sớm đi con trai!

– Tại sao con phải từ bỏ. Con thích Lệ Nhan , con không cần quan tâm cha hay Mạch Kiểm ra sao hết!? Chính con sẽ đi nói hết cho Lệ Nhan biết. – Hiên Phi nói cứng cỏi làm Long Bách Phi nghiến giọng.

– Con thử bước khỏi cổng phủ một bước đi thì đứng có trách cha thương con lại ưa ngược đãi!

Hai cha con cứng đầu trừng mắt nhìn nhau, Hiên Phi không thèm sợ cứ thế xoay bước khỏi cha một cách cứng đầu. Long Bách Phi run lên, cảm giác còn hơn ý trung nhân phản bội đi theo người khác. Xem ra giờ có muốn thương con cũng phải khó khắn rồi.

– Người đâu? Mau bắt trói thiếu gia lại cho ta!

Gia nhân trong phủ nghe tiếng tiêu chủ ùn ùn theo ra. Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi… thành ngữ trên áp dụng không đúng nơi, với con cái nhà họ Long, cần tàn bại hơn nhiều nhiều.

Thế là Long Môn tiêu cục dậy sóng, tiếng đánh nhau huỳnh huỳnh mãi một lúc mới kết thúc bằng giọng hét thất thanh chấn động của Hiên Phi .

– Lão già chết tiệt! Tui mà là con riêng của mẹ thì hay biết mấy rồi!

– Yên tâm đi. Nếu con là con riêng thì cha cũng cho con uống sữa độc lâu rồi con ơi!

– Thả con ra! Con ghét cha! Cha xấu xa…

Cả bên nhà nàng còn có thể nghe rõ giọng kêu gào thống khổ của Hiên Phi. Lệ Nhan có chút mủi lòng không biết hắn làm gì khiến Long thúc giận ghê như vậy. Từ xưa giờ Long Bách Phi đem hắn ra dạy dỗ theo gia quy, Hiên Phi đều te tua. Nay hắn lớn như thế, không rõ Long thúc sẽ tàn bạo hơn đến mức nào?

Spoil: chương 8.2

Hắn nhìn nàng, trên gương mặt anh tú tuấn mỹ đã có chút đỏ nhẹ…

– Ta không muốn lấy vợ… ta thích ngươi nên mới muốn bỏ trốn cùng ngươi Lệ Nhan!

Xem tiếp: Chương 8.2

Review Sách Ngựa Ô Yêu Dấu

Độc giả Thanh Mai nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

Về hình thức, cuốn sách nhỏ gọn, được in trên chất liệu giấy nhẹ, bìa in họa tiết hơi nổi, rất dễ thương. Về nội dung, các tình tiết đưa vào tác phẩm không quá gay cấn, ấn tượng nhưng giọng văn của tác giả và lời dịch khá lôi cuốn, mạch lạc, mượt mà. Mình thấy cuốn sách này phù hợp cho cả đối tượng trẻ con và người lớn. Hầu hết ai đọc xong cuốn sách cũng cảm thấy xúc động và thêm yêu thương, bảo vệ các bạn động vật. Mình thấy một số thông tin về việc có phim được chuyển thể từ cuốn sách này, mình nhất định sẽ tìm hiểu để xem.

Độc giả Phạm Hương Quỳnh nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

– Chế độ bảo hành cùng cách thức vận chuyển sản phẩm này thế nào?. Cám ơn đã đưa tôi về nhà

Ngựa Ô Yêu Dấu của tác giả Anna Sewell là một câu chuyện đặc sắc về động vật, đặc biệt là về chú ngựa.Black Beauty là một chú ngựa ô đẹp mã, thuần tính, dũng cảm và trung thành. Khi phải xa ông chủ tốt bụng, cuộc đời của chú bắt đầu thay đổi. Chú gặp phải những ông chủ khác nhau, tiếp xúc với những con người khác nhau. Và chú không chỉ là hiện thân của cuộc sống loài vật, mà ẩn trong đó, chính là thế giới mà con người trong xã hội lúc bấy giờ đã trải qua. Cuốn sách rất tuyệt. Hy vọng nó sẽ tiếp tục được xuất bản.

Độc giả Chu Thị Thanh Bình nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

– Kích thước sản phẩm này ?. Hãy luôn tin tưởng vào bản thân mình!

Trong nền văn học thế giới đã có rất nhiều tác phẩm viết về loài vật một cách vô cùng sâu sắc, cảm động như Nanh trắng, Tiếng gọi nơi hoang dã, Chuyện con mèo dạy hải âu bay… và không thể không kể đến truyện Ngựa ô yêu dấu của tác giả Anna Sewell. Bằng sự quan sát tinh tế cũng như trái tim nhân hậu, đầy cảm thông, Anna Sewell đã tái hiện cuộc đời của chú ngựa ô Black Beauty với đầy đủ những cung bậc cảm xúc, những thăng trầm biến dời như thể chính nhà văn là người trong cuộc. Dưới ngòi bút của nữ tác giả, Black Beauty hiên ra thật gần gũi và chân thật. Không cần lên gân lên cốt, chỉ bằng lối viết nhẹ nhàng, tỉ mỉ, Anna Sewell đã gửi gắm vào trong câu chuyện của mình những bài học ý nghĩa, ma bài học lớn nhất có lẽ là tình yêu thương giữa con người với loài vật. Đây quả thật là một cuốn sách đáng để đọc và suy ngẫm!

Độc giả Tử Đinh Hương nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

– Sản phẩm này có dễ dùng không ?. Than ôi! Đâu có biết rằng phải làm thế.

Trong các tác phẩm văn học Anh nói riêng và phương Tây nói chung, đặc biệt là văn học cổ điển, thường xuyên xuất hiện một loài vật, đó là loài Ngựa. Nhưng chắc hẳn chẳng mấy ai để ý đến chúng. Và đây là tác phẩm đầu tiên mà tôi đọc nhân vật chính là Ngựa. Cuốn sách được viết bằng lối văn nhẹ nhàng, tình cảm, khắc họa sâu sắc tâm tư nỗi niềm và cuộc đời nhiều gian khổ của chú ngựa Black Beauty nói riêng và loài ngựa nói chung, giúp chúng ta hiểu thêm về chúng, trân trọng hơn những lợi ích lớn lao mà chúng đem lại cho con người, và dạy chúng ta biết yêu thương loài vật hơn. Ngựa Ô Yêu Dấu ý nghĩa, giàu tình cảm, cùng với đó là một kết thúc có hậu khiến độc giả hài lòng.

Độc giả Nguyễn Thị Thục Quyên nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

Các câu hỏi thường gặp về sản phẩm:. Trời!Thật là kinh khủng!

Anna Sewell đã khắc họa cực kỳ chân thực hình ảnh chú ngựa ô Beauty và những chú ngựa khác trong tác phẩm này. Với tình yêu thương và sự đồng cảm lớn lao dành cho chúng, tác giả mô tả tỉ mỉ những đau đớn, khó chịu khi phải đóng móng ngựa, đeo hàm thiếc, cũng như niềm hạnh phúc, sung sướng khi được chủ nhân yêu thương vỗ về. Trong suốt cuộc đời đầy thăng trầm của mình, nếm trải đủ đắng cay ngọt bùi, cuối cùng Beauty cũng được hạnh phúc. Cuốn sách không chỉ nói về ngựa, mà còn nói rộng ra con người nói chung.

Độc giả Hoa Ban Trắng nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

Anna Sewell hẳn là yêu loài ngựa lắm thì mới viết lên câu chuyện về loài ngựa hay đến thế. Bà hiểu rõ niềm vui lẫm nỗi buồn của chúng, biết chúng khó chịu ra sao khi phải đóng hàm, hay mang che mắt, hay biết chúng thích thú thế nào khi được vuốt ve, thủ thỉ tâm sự. Loài ngựa, chúng đã từ bỏ cuộc sống hoang dã để về làm bạn với loài người. Nhưng con người chỉ coi chúng như công cụ kiếm tiền, hay thứ dùng để trang trí, làm cảnh. Nhưng đâu đấy vẫn có những con người thực sự, coi ngựa là bạn, là một phần của cuộc sống hư ông Jerry, hay chàng trai trẻ Jonh. Cũng vì có những con người như thế mà có chú ngựa như Black Beauty hết lòng vì chủ, khiến một cô ngựa Ginger nóng nảy trở nên dịu hiền, hay là bác ngựa già Captain nguyện được vào sinh ra tử không sợ gian nan nơi chiến trường Câu chuyện đâu chỉ đơn thuần kể về cuộc đời chú ngựa ô Black Beauty, ẩn chứa trong đó là bao bài học cao quý, mà cao quý nhất là bài học phải có tấm lòng yêu thương, đối với muôn vật

Độc giả Mây Lim nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

– Tác giả Anna Sewell – (lúc nhỏ thủa đi học) người phụ nữ ấy sau một lần ngã, bong gân chân vô tình đã bị tập tễnh. Khi bố tác giả chuyển đến nhận làm nhân viên trạm nuôi ngựa, bà đã có một sự tương tác tuyệt vời với ngựa và hiểu rõ về chúng. Bà sử dụng tất cả các kiến thức của mình về ngựa, mô tả cảm động về chúng, nói về cảm xúc và cuộc sống đầy thăng trầm của một con ngựa khi bị bán qua tay nhiều đời chủ khác nhau. Có người chủ đối xử với chú khủng khiếp, có người chủ nhẹ nhàng và cũng có những người chủ tuyệt vời. Bản thân chú ngựa nhận thức được rằng hạnh phúc của nó và số phận tương lai của nó phụ thuộc rất nhiều vào sự tử tế hay sự tàn ác của những người chủ khác nhau. Cuốn sách này có cốt truyện đơn giản, ngôn ngữ rất dễ đọc và dễ hiểu. Điều đặc biệt là câu chuyện cảm động về cuộc sống của một con ngựa … nói từ quan điểm của một con ngựa! Nó được viết như lời kể của một con ngựa, chính con ngựa đã nói lên quan điểm của nó theo cách riêng của mình (có thể nói là một cuốn tự truyện của động vật). Nó có vẻ giống như một con người đang nói về cuộc sống của họ. Cuốn sách Ngựa ô yêu dấu tôi đọc đi đọc lại. Tôi cầm nó lên và không thể đặt nó xuống. Lý do: những suy nghĩ của một con ngựa quyến rũ tôi và tôi đã hoàn toàn chìm đắm trong câu chuyện. Nó thực sự dạy cho ta một bài học về quyền động vật, về việc chống ngược đãi động vật, về việc có những người đối xử rất tàn ác với động vật, cần phải thay đổi hoàn toàn cách nghĩ “con ngựa chỉ để con người khai thác sử dụng thay vì yêu thương và chăm sóc chúng”. Tôi cảm thấy rằng tất cả mọi người nên đọc cuốn sách này, nhất là nên đọc cho trẻ em để nuôi dưỡng tình yêu động vật, thiên nhiên… mở đường cho việc đối xử nhân đạo của tất cả các loài động vật. Tôi yêu thích cuốn sách và tôi thích nó đến nỗi tôi down cả phim năm 1971 và 1994 để xem, rồi tôi down cả phim hoạt hình cho các con tôi xem. Nhưng đọc sách tôi cảm thấy hay hơn nhiều so với xem các bộ phim. Thật may vì tôi đã đọc trước khi xem phim. Hãy đọc cho những đứa trẻ trong gia đình bạn, rất tốt cho chúng và cuốn sách này sẽ chắc chắn chạm vào trái tim của chúng.

Độc giả Tịnh Giới Thupten nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

Truyện được viết với văn phong rất lạ và lôi cuốn, người đọc sẽ được đồng hành cùng chú ngựa trong những chuyến phiêu lưu, cùng những nỗi đau mà chú phải trải qua. Black Beauty là điển hình cho những chú ngựa, những gì mà các chú phải trải qua và chịu đựng cho sự bóc lột và thất thường của con người. Câu chuyện khơi dậy mạnh mẽ sự thương cảm và lòng thương yêu động vật nơi chúng ta, những chú ngựa trung thành đáng có được một người chủ tốt bụng luôn sẵn sàng thương yêu và sứng đáng để đáp trả sự trung thành của chúng.

Độc giả Nguyen An nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

Trong tủ sách văn học thế giới nói chung, có lẽ có không nhiều những tác phẩm viết về loài vật, đặc biệt là “nhập vai” vào một con vật để kể chuyện.

Ngựa ô yêu dấu làm tôi liên tưởng đến Dế mèn phiêu lưu kí của Tô Hoài. Tác giả đã nhập vai xuất sắc vào nhân vật của mình.

Tủ sách văn học cổ điển của Đông A có khá nhiều cuốn dành cho thiếu nhi. Mỗi cuốn có nội dung và độc đáo riêng trong văn phong hay cách tiếp cận độc giả.

Tuy nhiên, ở Ngựa ô yêu dấu, chúng ta nhận ra một ngòi bút tài năng bậc thầy, đã dạy cho thiếu nhi và cho chính chúng ta tình yêu động vật, biết đối xử và tôn trọng chúng, cũng như biết cách chăm sóc chúng xứng đáng, chứ không chỉ sử dụng như một công cụ lao động đơn thuần.

Số phận của hai con ngựa Beauty và Ginger hẳn sẽ còn làm thổn thức độc giả bao thế hệ. Thật vui khi cái kết có hậu dành cho Beauty. Loài ngựa đã “dạy” cho loài người một bài học về yêu thương.

Độc giả Đinh Hồng Hảo nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

(Vừa xem phim War Horse xong, trước đó tôi đã đọc Ngựa ô yêu dấu nên tôi xúc động rất mạnh. Vì thế, tôi muốn để lại review trên Tiki.)

Không từ ngữ nào có thể mô tả vẻ đẹp và không khí truyện. Câu chuyện là lời tường thuật của Beauty về những gì nó đã trải qua trong đời dưới văn phong đầy sự đồng cảm đến ám ảnh của Anna cho số phận đáng thương của động vật nói chung và loài ngựa nói riêng.

Beauty và bạn bè của nó hoàn toàn phụ thuộc vào sự thất thường của con người, và chúng phản ứng rất khác nhau. Trong khi Ginger thì nóng tính, sẵn sàng đối đầu chống lại sự lạm dụng của chủ nhân trong suốt cuộc đời cô, dù phải trả giá đắt và chết trong nước mắt; Beauty lại rất kiên cường, chỉ mất bình tĩnh khi bị chọc tức nghiêm trọng hoặc ngược đãi, nhưng cũng không kém phần nhạy cảm.

Beauty đã dành cả cuộc đời làm việc gần như không ngừng để phục vụ lợi ích của các chủ nhân. Bị sang tay nhiều ông chủ với tính khí và hoàn cảnh khác nhau, Beauty đã nếm trải tất cả mọi đắng cay, ngọt bùi của phận làm ngựa. Beauty cố gắng hết sức để làm hài lòng chủ và luôn hy vọng vào một cuộc sống tốt đẹp hơn. Và cuối cùng Beauty đã được toại nguyện khi lại được trở về nhà.

Đây là sách dành cho trẻ em nhưng tôi băn khoăn liệu những kinh nghiệm đau đớn của Beauty có phù hợp với một đứa trẻ, dù câu chuyện đã kết thúc có hậu, và mục đích của nó là giáo dục nhận thức bảo vệ động vật, khuyến khích mọi người đối xử với động vật tốt hơn.

Độc giả Lê Duy Uyên nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

Tôi thực sự rất khâm phục tác giả Anna Sewell khi cảnh đau đớn, bệnh tật vẫn không có thể ngăn cản bà hoàn tất cuốn sách này. Qua tài năng của bà, câu chuyện về cuộc đời chú ngựa Black Beauty hiện lên thật hấp dẫn, sinh động dù được ghép lại từ những mẩu chuyện nhỏ. Đọc “Ngựa Ô Yêu Dấu” , tôi thấy được sự vất vả, cực nhọc của những chú ngựa kéo xe. Nếu như may mắn, chú ngựa sẽ gặp được các ông chủ và xà ích tốt bụng, biết yêu thương động vật ,còn nếu không các chú sẽ vào tay những ông chủ tàn nhẫn, những tên xà ích tàn bạo. Black Beauty bị bắt phải làm việc vất vả đến độ kiệt quệ, phải gục ngã , vậy mà tính ra chú còn may mắn hơn nhiều chú ngựa tội nghiệp khác ( chẳng hạn như chị ngựa Ginger ) . Câu chuyện cũng nói lên tình cảm của những chú ngựa dành cho những con người tốt bụng , khơi dậy trong mỗi người chúng ta tình yêu thương động vật , đặc biệt là những chú ngựa- người bạn trung thành của con người “Ngựa Ô Yêu Dấu” là một cuốn sách hay, ý nghĩa , rất xứng đáng có mặt trong tủ sách của bạn

Độc giả Âu Mỹ Linh nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

Mình rất thích đọc truyện về các loài vật và có lẽ đây là cuốn hay nhất mình từng đọc. Với ai đã từng thấy hoặc chưa được nhìn thấy một con ngựa ngoài đời thực thì khi đọc câu chuyện này hẳn sẽ rất bất ngờ, loài ngựa không đơn giản như chúng ta nghĩ. Chúng rất thông minh, chịu khó, và khi được nuôi dưỡng tốt, chúng thực sự là những người bạn tuyệt vời của con người. Bên cạnh câu chuyện về bản tính vốn có của loài ngựa, tác giả còn cho thấy sự tác động to lớn của con người đối với loài vật, suốt một thời kì, loài ngựa bị đánh đập, hành hạ, bắt làm việc quá sức để phục vụ lợi ích cho con người.

Cái xấu, cái tham lam của con người làm loài ngựa mất dần bản tính tốt đẹp. Tuy nhiên, bên cạnh đó cũng có những người hết lòng yêu thương loài ngựa, xem nó như một người thân trong gia đình như ông lão Jerry, John… Câu chuyện tuy đã có từ rất lâu nhưng vẫn rất thu hút người đọc và mỗi lần đọc lại càng thấm thía tình cảm hơn, hãy đọc và cảm nhận vì đơn giản đó là một cuốn sách rất tuyệt và bạn sẽ muốn giữ nó mãi!

Độc giả Nguyen Phuong nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

Mình đã đọc hết quyển này rồi và thực sự ấn tượng. Người dịch đã hoàn thành thật xuất sắc nhiệm vụ của mình trong việc chuyển thể một tác phẩm như vậy ra tiếng Việt. Đọc xong nhiều đoạn mình đã khóc. Câu chuyện làm mình nhận ra được nhiều điều, biết quý trọng loài vật hơn và không chỉ con người mới có quyền sống. Cứ như có một mối dây liên kết nào đó giữa mình và chú ngựa đáng yêu trong truyện. Chân lí về tình yêu thương trong cuộc sống đã truyền vào lòng người đọc một sức mạnh không nhỏ để tiếp tục nâng đỡ và yêu quý những con vật trên đời. Đọc sách xong, mình tin là bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc.

Bạn cũng nên biết rằng Anna Sewell đã viết quyển sách này trên giường bệnh, bằng sự chắp vá từ những trang giấy chiếc và sự kiên cường đáng nể phục. Hãy đọc để cảm nhận rằng tất cả mọi vật trên thế giới này đều cần đến tình yêu thương của bạn. Cho dù chúng không biết nói nhưng chúng có cách cảm ơn của riêng mình. Thay vì tự hỏi mình sẽ nhận được gì từ chúng, hãy nghĩ đến việc trao cho chúng những gì mình có. Dư âm của câu chuyện, vì thế, còn mãi trong lòng mình.

Tác phẩm này cũng đã được chuyển thể thành phim, “Black Beauty” hoặc tựa tiếng Pháp là “Prince Noir”. Phim rất hay và sinh động.

Độc giả Nguyễn Thành Phương Lan nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

Câu chuyện cho chúng ta hiểu về tình cảm mà con người dành cho vật nuôi và của vật nuôi dành cho con người. Không chí thế, câu chuyện còn phản ánh những con người độc ác và xấu xa, tàn nhẫn hành hạ những con vật nuôi tội nghiệp. Đó cũng chính là những lời nói, những nguyện vọng mà tác giả đã thay những con vật nuôi để nói với độc giả qua câu truyện về chú ngựa ô.

Bìa sách mới tái bản thật là đẹp, chất lượng giấy tốt, chữ in rõ ràng, dễ đọc.

Độc giả le thy nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

Tâm trạng khi tôi đọc những trang đầu của cuốn sách là…khó hiểu. Thật vậy, bởi tôi đã từng đọc rất nhiều văn học cổ điển, nhưng đại từ nhân xưng chỉ có con người và chó. Còn khi đến với “Ngựa ô yêu dấu”, tuy biết rằng truyện được kể dưới lởi tường thuật của một con ngựa nhưng tôi vẫn không khỏi lẫn lộn giữa người với ngựa. Truyện có nội dung sâu sắc về dễ lôi cuốn người đọc. Nhưng có một điểm sai sót nhỏ ở truyện – nội dung. Khi đọc phần nội dung, tôi nghĩ đó là một cuộc phiêu lưu đầy tính…hoang dã và vô vàng những khó khăn đối với Black Beauty, nhưng khi đọc đến cuối truyện, tôi cảm thấy có đôi chút thất vọng vì trong truyện cuộc phiêu lưu quá mờ nhạt và không gây ấn tượng, chỉ đơn thuần là….ngựa được chuyển chủ rất nhiều lần. Tôi thích cách viết phong phú của Anna Sewell ở đoạn miêu tả chị ngựa Ginger lúc bị chủ hành hạ đau đớn đến mức nào, và cả khi Black Beauty gặp lại chị trong tình trạng hốc hác và cái chết đầy thương tâm của Ginger khiến tôi không khỏi xúc động. Ngoài ra tác giả đã thể hiện thành công mục đích ra đời của tác phẩm: giáo dục con người nên đối xử tốt với động vật, đặc biệt là ngựa – loài động vật hiền lành và gần gũi với chúng ta.

Độc giả Nguyễn Ngọc Bảo Châu nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

Khi vào đọc cuốn sách này, tôi hơi ngỡ ngàng đôi chút khi tác giả viết bằng ngôi thứ nhất, xưng “tôi” để nhập vai vào một chú ngựa. Lúc đầu những đoạn văn tả với tôi không mấy ấn tượng, nhưng dần dà những chú ngựa trở nên sống động. Nhưng bước vào thế giới mới, thế giới mà những động vật buộc phải phụ thuộc vào con người. Thật sự quá tàn bạo!!!… Những người giàu có chỉ vì ý muốn làm đẹp mà thẳng tay biến những chú ngựa thành dị dạng. Chú ngựa Black Star đã cứu mạng con người, nhưng con người coi đó như tất nhiên. Và chỉ vì một tên say rượu khiến Black Star chấn thương đầu gối và bể cả móng chân. Rồi con người chỉ thở dài tiếc cho một con ngựa tốt. Rồi sau tiếng thở dài họ lại bán Black Star cho nơi thuê ngựa. Black Star phải chịu đựng những hoàng cảnh khắc nghiệt, những người thuê nghĩ họ bỏ tiền ra thì phải được sử dụng ngựa thỏa đáng. Khi đọc đến đoạn Black Star gặp lại cô ngựa Ginger, từ một cô ngựa đẹp và mạnh khỏe, chỉ vì rơi vào tay những con người vô tri mà cô trở nên ốm yếu, mất cả ý chí. Và cô chỉ muốn cái chết mau đến với mình. Nhưng cuốn sách không chỉ là một màu tối, bên trong đó còn những người thật sự yêu thương loài vật.

cuốn sách thật sự rất hay, xứng đáng với danh hiệu “sách hay nhất về loài vật” Hãy tưởng tượng bạn là một loài động vật, và mọi thứ bạn đều phụ thuộc vào người chủ. kể cả sống chết….

Độc giả Nguyen Thanh Huyen nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

Mình vừa được bạn tặng sinh nhật cuốn này. Một cuốn sách chân thực và ý nghĩa. Tác giả đã nhập thân vào loài ngựa để thể hiện những tâm tư, suy nghĩ của chúng đối với con người. Nhờ cuốn sách này mình mới biết được rất nhiều điều thú vị về loài ngựa, và cả cách đối xử của loài người nữa! Đọc truyện này mình uất ức cùng chú Black Beauty khi chứng kiến những cảnh hành hạ ngựa dã man, thương cho chú ấy khi bị đối xử toàn nhẫn. Mình rất thích câu này:” Nếu con người khoan dung hơn, họ nên bắn chết chúng tôi trước khi chúng tôi gặp cảnh khổ sở như thế.” Thật vui khi biết cuối cùng Black Beauty được ở một nơi chốn hạnh phúc!

Độc giả Phạm Thành Trung nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

Câu chuyện này ra đời đã khá lâu nhưng mỗi khi đọc lại thấy cảm xúc vẫn vẹn nguyện, tươi mới như lần đầu. “Ngựa ô yêu dấu” là một câu chuyện rất giàu tính nhân văn, thấm đượm tình cảm trong mỗi con chữ, khiến cho người đọc như được hòa làm một vào trong câu chuyện, vào trong chuyến hành trình này. Tác giả không ép buộc người đọc vào một suy nghĩ, khuôn mẫu nào, mà để họ tự do thả mình theo những cảm xúc trong câu chuyện, tự do cảm nhận nó theo cách riêng của mình. Đây là một câu chuyện trong sáng, đem đến những bài học về tình yêu thương, sự sẻ chia, cũng như vẽ nên bối cảnh của một thời đại xa xưa nhưng vẫn mãi vang vọng. Một cuốn sách đáng đọc.

Độc giả Thiên Di Diệp nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

Độc giả Hoàng Mỹ Hạnh nhận xét về tác phẩm Ngựa Ô Yêu Dấu

ĐÁNH GIÁ SÁCH

Yêu Sách 8 Điểm Của Nguyễn Ái Quốc

Bản tiếng Anh:

To his Excellency, the Secretary of State of the Republic of the United States, Delegate to the Peace Conference (Mr. Robert Lansing) Excellency, We take the liberty of submitting to you the accompanying memorandum setting forth the claims of the Annamite people on the occasion of the Allied victory. We count on your kindness to honor our appeal by your support whenever the opportunity arises. We beg your Excellency graciously to accept the expression of our profound respect. Since the victory of the allies, all subject peoples are frantic with hope at the prospect of an era of right and justice which should begin for them by virtue of the formal and solemn engagements, made before the whole world by the various powers and the entente in the struggle of civilization against barbarism. While waiting for the principle of national self-determination to pass from ideal to reality through the effective recognition of the sacred right of all peoples to decide their own destiny, the inhabitants of the ancient Empire of Annam, at the present time French Indochina, present to the noble Governments of the entente in general and the honorable French Government the following humble claims: 1) General amnesty for all native people who have been condemned for political activity. 2) Reform of the Indochinese justice system by granting to the native population the same judicial guarantees as the Europeans have and the total suppression of the special courts which are the instruments of terrorization and oppression against the most responsible elements of the Annamite people. 3) Freedom of Press. 4) Freedom to associate freely. 5) Freedom to emigrate and to travel abroad. 6) Freedom of education, and creation in every province of technical and professional schools for the native population. 7) Replacement of the regime of arbitrary decrees by a regime of law. 8) A permanent delegation of native people elected to attend the French parliament in order to keep the latter informed of their needs. For the Group of Annamite Patriots [Signed] Nguyen Ai Quoc 56, rue Monsieur le Prince-Paris”

Ảnh dưới là mặt tiền Lâu dài Versailles, nơi anh Nguyễn Ái Quốc gửi Yêu sách 8 điểm năm 1919.