Yêu Ngôn Hoặc Chúng Nghĩa Là Gì / Top 5 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | 2atlantic.edu.vn

Chúng Ta Vẫn Thường Nói, Em Yêu Dấu, Nhưng ‘Dấu’ Nghĩa Là Gì?

Từ thời xa xưa, ngôn ngữ Việt Nam đã rất đa dạng, phong phú. Nhất là những từ ngữ cổ bởi chúng có thể diễn tả sâu sắc nội tâm của con người, diễn tả chi tiết về sự vật, hiện tượng…. Cho đến ngày nay, chúng vẫn tồn tại nhưng lại thường bị mất nghĩa hoặc bị hiểu sai.

Dưới đây là một số từ cổ tưởng chừng vô nghĩa nhưng lại có ý nghĩa rất bất ngờ và thú vị.

Chúng ta vẫn thường nói, em yêu dấu, ‘yêu’ thì hiểu rồi, nhưng ‘dấu’ nghĩa là gì?

‘Dấu’ là một từ cổ, sách Đại Nam quốc âm tự vị của Huỳnh Tịnh Của giảng: ‘dấu’ nghĩa là ‘yêu mến’. Từ điển Việt-Bồ-La của Alexandre de Rhodes (1651) cũng giải thích ‘dấu’ là một từ cổ để chỉ sự thương yêu. Ông cho ví dụ: Thuốc dấu là ‘bùa để làm cho yêu’.

Tục ngữ Việt Nam nói ‘Con vua vua dấu, con chúa chúa yêu’, còn Hồ Xuân Hương trong bài thơ Cái quạt giấy (bài hai) thì viết ‘Chúa dấu vua yêu một cái này’. Có thể thấy, ‘dấu’ và ‘yêu’ là hai từ có ý nghĩa tương đương, ngày xưa dùng hai từ độc lập, nhưng bây giờ ta có thể thấy từ ‘yêu’ vẫn còn được viết hay nói một mình, còn từ ‘dấu’ thì không ai dùng một mình nữa. Giờ đây, thay vì ‘anh yêu em’ mà nói ‘anh dấu em’ thì không khéo lại bị hỏi ‘anh giấu cái gì?’.

Trong từ ‘chợ búa’ thì ‘búa’ có nghĩa là gì?

‘Búa’ trong ‘chợ búa’ chắc chắn không liên quan đến cái búa để đốn cây rồi. Tuy còn nhiều ý kiến khác nhau, nhưng ý kiến được xem là vững chắc nhất thì cho rằng ‘búa’ là âm xưa của chữ [铺], âm Hán Việt hiện đại là của chữ này là ‘phố’, nghĩa là cửa hàng, là nơi buôn bán. Chợ búa nói chung là nơi người ta tụ tập mua bán.

‘Búa’ trong tiếng Việt hiện đại đã dần mất nghĩa và không dùng độc lập, nhưng nếu nói nó vô nghĩa thì không đúng. Tiếng Việt có rất nhiều từ cổ bị mất nghĩa khi đứng một mình, nhưng chúng không vô nghĩa.

Người ta nói ‘gậy gộc’, ‘gậy’ thì hiểu rồi, còn ‘gộc’?

‘Gộc’ là từ mà hiện nay đã không còn nghĩa độc lập. Tiếng Hán, ‘gộc’ là chữ này [㭲]. Sách ‘Đại Nam quốc âm tự vị’ của Huỳnh Tịnh Của giảng: ‘Gộc’ là ‘cây củi có khúc đẩn(?) mà lớn’ và cho ví dụ ‘ông gộc’ là người già cả hơn hết hoặc làm lớn hơn hết trong một xứ. Cũng có tài liệu giảng ‘gộc’ là ‘đoạn gốc của cây tre, cây vầu’ hay có nghĩa là ‘to lớn’.

Theo đó, gậy gộc nghĩa là những cây gậy lớn, thường dùng để đánh nhau.

Mình hay nói ‘hỏi han’ nhau, ‘hỏi’ thì rõ nghĩa rồi, vậy ‘han’ có nghĩa không?

Tương tự như ‘gậy gộc’, ‘hỏi han’ không phải là từ láy mà là từ ghép đẳng lập, trong đó cả ‘hỏi’ và ‘han’ đều có nghĩa.

Đại Nam quốc âm tự vị của Huỳnh Tịnh Của giải thích: ‘han’ nghĩa là ‘hỏi tới’, ‘nói tới’. Theo đó, ‘hỏi han’ nghĩa là hỏi một việc gì đó, hỏi tới hay nói tới một việc nào đó.

Truyện Kiều của Nguyễn Du từng dùng ‘han’ như một từ độc lập, không dính đến từ ‘hỏi’, trong câu: ‘Trước xe lơi lả han chào / Vâng lời nàng mới bước vào tận nơi’ (Phần Kiều rơi vào tay Tú Bà và Mã Giám Sinh). ‘Han chào’ chính là chào hỏi.

Khi mình nói về một chuyện gì đó ‘to tát’ thì ‘tát’ có nghĩa là gì?

‘To tát’ không phải là từ láy mà là từ ghép, cả ‘to’ và ‘tát’ đều có nghĩa. Tuy nhiên, ‘tát’ ở đây là một minh chứng cho hiện tượng dùng sai nhiều thì thành đúng trong ngôn ngữ. ‘Tát’ đúng ra phải dùng là ‘tác’.

‘Tác’ nghĩa là lớn, ta thường gặp qua từ ‘tuổi tác’. Khi nói ‘tuổi tác’ thì đã mang nghĩa lớn tuổi, già rồi. Tuy nhiên, ngày nay mình hay nói ‘tuổi tác đã lớn’, cách nói này xét về nguồn gốc thì không đúng, bị lặp từ.

Do trong quá trình sử dụng đã có nhiều biến chuyển, nên ‘tuổi tác’ thường dùng để chỉ tuổi. Thậm chí tuổi còn nhỏ cũng dùng ‘tuổi tác’, ví dụ: ‘Tuổi tác còn nhỏ’, ‘tuổi tác mới có bây lớn’,…

Riêng từ ‘to tác’ để chỉ cái gì đó lớn thì đã dùng thành ‘to tát’. Tuy nhiên, để viết đúng chính tả tiếng Việt hiện đại thì mình vẫn cứ dùng ‘to tát’.

Có câu, ‘cần cù bù thông minh’, ‘cần cù’ là từ láy hay từ ghép? ‘Cù’ có nghĩa gì không?

‘Cần cù’ là từ ghép, cả ‘cần’ và ‘cù’ đều có nghĩa. Đây là từ gốc Hán, viết là 勤劬. ‘Cần’ là siêng năng chăm chỉ, ‘cù’ là khó nhọc, vất vả.

Chữ ‘cù’ này còn xuất hiện trong từ ‘cù lao’ (劬劳) chỉ công ơn cha mẹ (thường nói chín chữ cù lao). Truyện Kiều có câu: ‘Duyên hội ngộ, đức cù lao/Bên tình bên hiếu bên nào nặng hơn’. Không nên nhầm lẫn từ ‘cù lao’ này với từ ‘cù lao’ chỉ cồn đất/cát nổi lên giữa sông do phù sa bồi lắng.

– Bếp là nơi nấu ăn; – Núc là ‘đồ đắp bằng đất thường làm ra ba hòn, có thể bắc nồi nấu ăn’, cho nên có thể hiểu núc chính là ông Táo. (theo Huỳnh Tịnh Của, Đại Nam quốc âm tự vị)

‘Thêu thùa’ là từ ghép tổ hợp (hay ghép đẳng lập), trong đó cả thêu và thùa đều có nghĩa

– Thêu là dùng chỉ màu đính lên bề mặt vải làm ra hoa văn; – Thùa là kết chỉ thêm, làm cho đẹp thêm.

Về cơ bản thì thêu và thùa giống nhau, đều là hành động thêm hoa văn trang trí trên vải vóc cho đẹp. Nhưng thùa đôi khi còn có nghĩa là hành động mạng lại chỗ vải bị rách cho đẹp.

‘Vải vóc’ là một từ ghép với chữ ‘vóc’ cũng có nghĩa

– Vải là chỉ bông hoặc đồ dệt bằng chỉ bông; – Vóc là một xấp hàng lụa vừa đủ một quần là sáu thước may.

Ngày nay thì vải không nhất thiết là dệt bằng chỉ bông mà có thể dệt bằng nhiều chất liệu khác. Còn vóc thì ít khi thấy dùng một mình nữa, người ta thường lầm tưởng ‘vải vóc’ là từ láy.

Ngôn Tình Là Gì? Vì Sao Giới Trẻ Lại Yêu Thích Truyện Ngôn Tình?

Ngôn tình là gì?

Các thể loại ngôn tình

Ngôn tình có rất nhiều thể loại:

– Ngôn tình: tình cảm nam – nữ

– Đam mỹ: nam – nam

– Bách hợp: nữ – nữ

– Xuyên không: nhân vật đến một không gian/thời gian khác có thể từ hiện tại trở về quá khứ.

– Thanh xuyên: vượt thời gian về triều đại nhà Thanh

– Ngôn tình ngược: nhân vật bị hành hạ về thể xác (ngược thân) hoặc tinh thần (ngược tâm) hoặc cả hai. Hai người yêu nhau tới chết đi sống lại, chết lại sống đi, hết lần này đến lần khác cũng không được ở bên nhau.

– Phản xuyên: nhân vật đến từ một không gian/thời gian khác (thường là từ quá khứ xuyên tới hiện đại)

– Trọng sinh: nhân vật đã chết được tái sinh, quay lại sống từ một thời điểm trong quá khứ của mình hoặc chuyển thân (nhập) vào một cơ thể khác

– Võng du: truyện có miêu tả về cuộc sống ảo trên mạng của nhân vật (thường là game online)

– Huyền huyễn : truyện có các yếu tố kỳ ảo, ma thuật, thần tiên… với các thế giới siêu tưởng như là ma giới, thiên giới, nhân giới…

– Đồng nhân: truyện lấy bối cảnh trong một bộ truyện tranh, phim hoạt hình hay kiếm hiệp, tiên hiệp… nào đó. Nhân vật chính có thể từ thế giới hiện tại vì lý do nào đó mà tới thế giới trong truyện hoặc tác giả cho thêm một nhân vật hoàn toàn mới vào trong truyện

– Cung đấu: truyện có những cuộc đấu đá trong hoàng cung thời cổ đại

– Đoạt vị: truyện về âm mưu, đấu đá, tranh giành ngôi vị

– Hào môn thế gia: nhà giàu, gia đình quyền thế

– Cường thủ hào đoạt: dùng sức mạnh, quyền thế, tiền bạc và lời đe dọa để ép buộc và chiếm đoạt

– Hắc đạo: xã hội đen

– Thanh xuân vườn trường: học đường, cuộc sống sinh viên

– Thanh mai trúc mã: hai nhân vật quen biết, cùng lớn lên (có thể yêu nhau hoặc không) từ nhỏ

– Sư đồ luyến/sư sinh luyến: tình sư phụ đồ đệ/ học sinh thầy giáo

– Tỷ đệ luyến: tình chị em

– Tiền hôn hậu ái: cưới trước yêu sau

– Điền văn: truyện nhẹ nhàng, bình thản, miêu tả cuộc sống hàng ngày của nhân vật, chầm chậm, không có ngược và cũng không có kịch tính

– 10c : thể loại truyện 10 chương điển hình của ngôn tình Trung Quốc

Đọc truyện ngôn tình có ý nghĩa gì?

1. Nhân vật trong truyện lôi cuốn, hấp dẫn

Nhiều bạn gái trẻ thích đọc truyện ngôn tình vì trong chính những câu chuyện đó các bạn luôn tìm thấy những mối tình đẹp như mơ, những điều mà ở hiện thực có khi không bao giờ xảy ra. Có những câu chuyện tình yêu tuy đẹp đẽ nhưng phải trải qua biết bao khó khăn, cách trở thậm chí là đau thương mới có thể đến được với nhau. Mỗi khi đọc truyện ngôn tình sẽ khiến cho các bạn cảm thấy yêu đời hơn và mong muốn mình cũng có được tình yêu lý tưởng như trong truyện.

Một yếu tố quan trọng cuốn hút các bạn nữ chính là hầu hết các nhân vật nam chính trong truyện đều là các anh chàng soái ca, đẹp trai, tổng tài, giàu có và tài giỏi cùng với nhân vật nữ chính là những cô gái xinh xắn và có cá tính. Trong truyện ngôn tình, các nhân vật đều có một điểm chung là hết sức suy tình, cho dù họ có là người tài giỏi đến thế nào khi ở trước mắt người mình yêu thì họ lại trở thành những người bình thường, cũng biết ghen tuông, cố chấp, đôi khi rất trẻ con và cực kỳ bá đạo.

2. Những triết lý về tình yêu, cuộc sống

Nhiều người cho rằng truyện ngôn tình sẽ ảnh hưởng xấu đến tâm lý người đọc, khiến họ luôn sống trong mơ mộng viễn vong về những mối tình đẹp, mơ về các soái ca,… Nhưng đó là những quan niệm sai lầm, trong mỗi câu chuyện tình yêu đều mang đến cho chúng ta bài học quý giá. Cũng chính từ trong những câu chuyện ngôn tình ấy mà chúng ta rút ra được những câu châm ngôn hữu ích về cuộc sống và tình yêu chứ không phải hoàn toàn là những câu chuyện hoa mĩ, nông cạn.

Có rất nhiều câu nói hay trong tiểu thuyết ngôn tình, đó cũng chính là nguyên nhân khiến nhiều bạn trẻ yêu thích truyện ngôn tình bởi vì họ cho rằng khi đọc ngôn tình họ có thể nhìn và thấu hiểu cuộc sống. Trong cuộc sống có có người tốt, có người xấu, có sự lừa lọc, cũng có sự chân thành, có thủ đoạn, có không ít khó khăn… nhưng tất cả mọi người đều phải luôn giữ lấy tình yêu, sự cảm thông, lý chí và sự chân tình. Dù trong tình yêu hay cuộc sống chúng ta đều cần phải nỗ lực, cố gắng mới có được kết thúc đẹp. Bên cạnh đó, khi đọc truyện ngôn tình chúng ta cũng có thể học được cách sống, cách cư xử đúng chuẩn mực với nhau.

Có nhiều câu chuyện ngôn tình mang đậm triết lý và phương châm sống để giáo dục mọi người như: “Mệnh do mình tạo nên, tướng do tâm sinh ra, thế gian vạn vật đều thay đổi, tâm bất động, vạn vật cũng bất động, tâm bất biến, vạn vật cũng bất biến” (Hương mật tựa khói sương- Điện Tuyến) hay “nhất thời để lỡ, là sẽ lỡ cả đời, đời người có rất nhiều chuyện không có cơ hội quay đầu làm lại” (Đại Mạc Dao- Đồng Hoa).

Ngôn tình là những câu chuyện viết về tình yêu rất phù hợp với các cô gái trẻ có lối sống hiện đại. Khi đọc những câu chuyện đó, các bạn cảm giác như mình được sống trong nhân vật đồng thời giúp các bạn học được nhiều kinh nghiệm quý báu trong cuộc sống. Tuy nhiên, không nên quá chìm đắm vào những tiểu thuyết ngôn tình vì thế giới thực tại và thế giới ngôn tình rất khác xa nhau.

Bác Hồ Kính Yêu Của Chúng Ta

Bác Hồ với thiếu nhi.

KHPTO – Bác Hồ kính yêu của chúng ta đi xa đã 50 năm (1969 – 2019), song toàn bộ sự nghiệp cách mạng và di sản tinh thần vô giá mà Người để lại vẫn luôn soi sáng con đường cách mạng của nước ta. Đảng ta và nhân dân ta luôn luôn học tập tư tưởng, đạo đức, phong cách và thực hiện Di chúc của Người.

Trong thế kỷ 20, trên thế giới không có một lãnh tụ chính trị của nước nào lại được UNESCO phong tặng đồng thời hai danh hiệu cao quý: “Anh hùng giải phóng dân tộc” và “Danh nhân văn hóa thế giới” như Bác Hồ. Cũng không có lãnh tụ Cộng sản nào trên thế giới được nhiều học giả nước ngoài suy tôn là bậc “đại nhân, đại trí, đại dũng” như họ đã từng suy tôn Chủ tịch Hồ Chí Minh.

Thật hiếm có một vị chủ tịch nước nào trên thế giới lại nặng lòng với nước, với dân, quan tâm sâu sắc đến việc giáo dục đạo đức cách mạng cho dân, nhất là cho đội ngũ cán bộ, đảng viên như Bác Hồ kính yêu của chúng ta. Và, thật là đặc sắc khi Người nêu tấm gương đạo đức cách mạng sáng ngời và những tấm gương “người tốt, việc tốt” của xã hội để giáo dục đạo đức cách mạng.

Suốt cuộc đời hoạt động cách mạng, bất kỳ lúc nào, ở đâu và làm gì, Bác Hồ vẫn luôn nêu cao tấm gương sáng ngời về đạo đức cách mạng và lối sống lành mạnh, giản dị như huyền thoại: “Tôi chỉ có một sự ham muốn, ham muốn tột bậc, là làm sao cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành. Riêng phần tôi thì làm một cái nhà nho nhỏ, nơi có non xanh nước biếc, để câu cá, trồng rau, sớm chiều làm bạn với các cụ già hái củi, trẻ em chăn trâu, không dính gì với vòng danh lợi”.

Đáp ứng “ham muốn tột bậc” nói trên, Người đã quyết chí ra đi tìm đường cứu nước. Suốt 30 năm hoạt động cách mạng ở nước ngoài, Người đã làm đủ mọi nghề ở xứ người (như phụ bếp, nấu ăn, quét tuyết, nhân viên khách sạn, thợ ảnh, thợ vẽ, viết báo…) để lấy tiền nuôi sống bản thân và hoạt động cách mạng. Người thường sống ở những phòng trọ đơn sơ trong các ngõ hẻm, ăn uống và sinh hoạt rất tiết kiệm để dành tiền mua sách báo và giúp bạn bè cùng hoạt động. Có thể nói, yêu nước thương dân, chịu đựng và vượt qua mọi khó khăn gian khổ, tìm đường cứu nước, trở về quê hương để “đuổi thực dân, giải phóng đồng bào” là những phẩm chất đạo đức đặc sắc ở Bác Hồ thuở thiếu thời.

Cách mạng tháng Tám thành công (năm 1945), Người trở thành Chủ tịch đầu tiên của nước Việt Nam dân chủ cộng hòa. Nhà nước công nông non trẻ mới ra đời lại phải đối mặt với nạn giặc đói, giặc dốt, giặc ngoại xâm đe dọa trực tiếp sự tồn vong của chế độ. Trước tình hình khẩn cấp đó, Người phát động chiến dịch “Tăng gia sản xuất” và “Thực hành tiết kiệm”; đồng thời đề nghị đồng bào cả nước và bản thân Người gương mẫu thực hiện trước: “Cứ 10 ngày nhịn ăn 1 bữa, mỗi tháng nhịn 3 bữa. Đem gạo đó (mỗi bữa một bơ) để cứu dân nghèo”.

Cùng với diệt giặc đói, diệt giặc dốt được Người triển khai bằng phong trào “bình dân học vụ” và chính Người mỗi tối đi kiểm tra và trực tiếp tham gia dạy học. Người đã rất khôn khéo phân hóa kẻ thù (quân Anh, Pháp, Tưởng…) để có thêm thời gian và điều kiện chuẩn bị cho cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp (không thể tránh được).

Để tăng thêm nội lực và động viên đồng bào tham gia tích cực vào công cuộc “vừa kháng chiến, vừa kiến quốc”, Người mở “chiến dịch giáo dục lại tinh thần nhân dân bằng cách thực hiện: cần, kiệm, liêm, chính” nhằm “làm cho dân tộc chúng ta trở nên một dân tộc dũng cảm, yêu nước, yêu lao động, một dân tộc xứng đáng với nước Việt Nam độc lập”. Đồng thời, Người gửi thư cho ủy ban nhân dân tất cả các kỳ, tỉnh, huyện và làng nghiêm khắc nhắc nhở rằng: “Các cơ quan của Chính phủ từ toàn quốc cho đến các làng, đều là công bộc của dân, nghĩa là để gánh việc chung cho dân, chứ không phải để đè đầu dân như trong thời kỳ dưới quyền thống trị của Pháp, Nhật”. Người yêu cầu tất cả các cơ quan Đảng và chính quyền, tất cả cán bộ đảng viên, phải thực hiện:

“Việc gì lợi cho dân, ta phải hết sức làm Việc gì hại đến dân, ta phải hết sức tránh Chúng ta phải yêu dân, kính dân, thì dân mới yêu ta, kính ta”

Trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp, Người cùng đồng cam cộng khổ với cán bộ đảng viên và nhân dân sống ở rừng núi Việt Bắc (“Sáng ra bờ suối, tối vào hang; Cháo bẹ, rau măng vẫn sẵn sàng…”) để thúc đẩy công cuộc kháng chiến. Hòa bình lập lại trên miền Bắc, Người và Chính phủ trở về Hà Nội. Với cương vị cao nhất trong Đảng và Nhà nước, nhưng Người chỉ ở căn phòng của người thợ điện xưa; và sau này Người ở ngôi nhà sàn đơn sơ với những tiện nghi tối thiểu và dùng chiếc xe hơi cũ (do Liên Xô sản xuất) làm phương tiện đi lại.

Trong 10 năm cuối đời, mặc dù bận trăm công ngàn việc, nhưng Người vẫn dành thời gian và có 700 lần đến thăm các tầng lớp nhân dân (bộ đội, công nhân, nông dân, trí thức, giáo viên, học sinh, người cao tuổi, phụ nữ, thanh niên, thiếu nhi…). Tới cơ quan, đơn vị hay nhà dân nào, Bác cũng thăm trước hết là nơi ở, nhà bếp, nhà vệ sinh… và đặc biệt quan tâm đến công việc, mức sống, tâm tư, tình cảm, nguyện vọng của người dân.

Có thể nói, cả cuộc đời Bác là tấm gương sáng ngời về đạo đức cách mạng “cần kiệm liêm chính, chí công vô tư”. Bác quan tâm đến mỗi người và tất cả mọi người, không quên không sót một ai. Đặc biệt, Bác ngày đêm đau đáu thương nhớ đồng bào miền Nam ruột thịt… Quả thật, có viết bao nhiêu, nói bao nhiêu cũng không thể kể hết tấm gương đạo đức và công đức của Người dành cho nước, cho dân. Trong khi nêu tấm gương đạo đức sáng ngời, Bác Hồ đồng thời coi trọng việc giáo dục đạo đức cách mạng bằng con đường nhận thức.

Thông qua những câu chuyện, bài nói, bài viết trong sáng, khúc chiết của mình, Bác đã thường xuyên trao truyền, giáo dục và khích lệ cán bộ đảng viên và nhân dân học tập và thực hành đạo đức cách mạng. Và có biết bao câu viết, lời nói ân cần về đạo đức của Bác đã được các tầng lớp nhân dân tự giác tiếp thu và thực hành như “khí thở, cơm ăn, nước uống” hàng ngày. Đối với thiếu nhi, có 5 điều Bác Hồ dạy và lời khuyên “Tuổi nhỏ làm việc nhỏ, tùy theo sức của mình”. Đối với thanh niên, thì “Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền, đào núi và lấp biển, quyết chí ắt làm nên”. Với bộ đội, thì “trung với nước, hiếu với dân, nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng”. Với công an, thì có 6 điều Bác dạy công an nhân dân. Với các cụ phụ lão, thì “Tuổi cao, chí càng cao”. Với ngành y, thì “Lương y như từ mẫu”. Với ngành giáo dục, thì “dạy tốt, học tốt” và “những người thầy giáo tốt là những anh hùng vô danh”.

Với tầm nhìn chiến lược, Bác Hồ không chỉ dùng những lời dạy đạo đức một cách ngắn gọn, dễ hiểu, dễ nhớ và dễ thực hành, mà Người còn tổng kết, viết thành những tác phẩm về đạo đức cách mạng để cho cán bộ, đảng viên và nhân dân học tập, nghiên cứu một cách có hệ thống. Trong đó có những tác phẩm tiêu biểu: “Đường kách mệnh” (1927), nhấn mạnh “Tư cách và đạo đức của người kách mệnh”; “Sửa đổi lối làm việc” (1947), nhấn mạnh “Tư cách và đạo đức của Đảng cách mạng chân chính”; “Nâng cao đạo đức cách mạng, quét sạch chủ nghĩa cá nhân” (1969). Đồng thời, Người yêu cầu các nhà khoa học và giáo dục phải xây dựng môn khoa học đạo đức để giảng dạy trong các trường học. Người chỉ rõ: “Đạo đức học phải là một ngành khoa học xã hội, và những người có trách nhiệm phải đi sâu nghiên cứu chuyên cần hơn nữa, phải trở thành một môn học không thể thiếu được trong các trường đại học và phổ thông”.

Như vậy, Bác Hồ đã hiến dâng trọn vẹn cuộc đời, sự nghiệp, tư tưởng, đạo đức, phong cách của mình cho Đảng ta, nhân dân ta và nhân loại tiến bộ. Người là hiện thân sinh động và cao đẹp nhất của giá trị Việt Nam trong thời đại mới. Khi còn sống, Người đã đấu tranh và dành tình cảm và tất cả những gì tốt đẹp nhất cho đồng bào, con cháu, già, trẻ, gái, trai, miền Nam, miền Bắc, miền xuôi, miền ngược. Trước khi đi xa, Người còn để lại “muôn vàn tình thân yêu cho toàn dân, toàn Đảng, cho toàn thể bộ đội, cho các cháu thanh niên và nhi đồng”. Đồng thời, Người yêu cầu: “Toàn Đảng, toàn dân ta đoàn kết phấn đấu, xây dựng một nước Việt Nam hòa bình, thống nhất, độc lập, dân chủ và giàu mạnh và góp phần xứng đáng vào sự nghiệp cách mạng thế giới”.

Chúng Ta Nói Gì Khi Nói Về Người Yêu Cũ?

Người yêu cũ lúc nào cũng là một danh xưng khó gọi tên, vì nó đi kèm với những kỷ niệm “không biết nên buồn hay nên vui”.

1. Trong lòng con trai, người yêu cũ luôn tốt đẹp nhất, trong lòng con gái, người yêu cũ luôn đểu cáng nhất.

2. Cảm giác của tôi với ex rất đơn giản, dù ex và người mới tình cảm ngay trước mặt tôi, tôi cũng không cảm thấy khó chịu gì cả. Như thể đang nhìn người khác ăn một món gì đó rất thơm, miệng nhai thành tiếng, nhưng trong lòng tôi nghĩ: Tôi đã từng ăn món này rồi, thực ra nó cũng không ngon tới mức ấy.

3. Không liên lạc, không nhắc tới, không khinh thường, không chửi mắng, không chúc phúc, không quên đi.

4. Người ta nói, con trai đa tình mà trường tình, con gái chung tình mà tuyệt tình. Vậy nên, sau khi chia tay, trong tiềm thức, con trai vẫn coi bạn gái cũ là bạn gái của mình, bạn gái có việc vẫn sẽ giúp đỡ nhiệt tình, còn con gái sau khi chia tay, thường cảm thấy bản thân trước đó hẳn là bị mù nên mới thích anh người yêu cũ.

6. Khi anh một lần nữa liên lạc với em, em cuối cùng cũng không còn cảm thấy vừa vui vẻ vừa hồi hộp, em cuối cùng cũng học được cách lờ anh đi, em cuối cùng cũng không còn là em khi trước, chỉ cần anh ngoắc ngoắc tay là sẽ chạy vội tới, cái cảm giác chỉ cần thấy anh là muốn mỉm cười, cái cảm giác đôi mình sẽ ở bên nhau mãi mãi dần biến mất, em hiểu được một điều, anh cuối cùng cũng bước ra khỏi trái tim em.

7. Mẹ từng nói phải đem đồ chơi cũ tặng cho người thiếu may mắn.

8. Tay cô ấy chỉ nhỏ bằng 3/4 tay tôi, vậy mà tôi còn không nắm được. Cảm ơn em đã cho anh một tuổi xuân hoàn chỉnh.

9. Tên anh ngày xưa là mật mã, giờ đây là bí mật, yêu thương cuối cùng em dành cho anh là buông tay anh ra.

10. Anh đi, em không tiễn anh, anh về, dù mưa gió bão bùng em cũng không tới, để sét đánh chết nhà anh luôn.

11. Ngày nhỏ thích ăn cà chua, sau khi lớn lên bỗng nhiên không thích nữa, cà chua không có lỗi, mà tôi cũng không sai.

12. Hỏi: Hai người chia tay, một thời gian sau cuối cùng cũng có thể ngồi lại bên nhau, chuyện trò, cảm giác khi ấy ra sao?

Đáp: Giống như đi một con đường dài thật dài, xa thật xa, cuối cùng cũng về đến nhà… Nhưng nghỉ ngơi một lát vẫn phải tiếp tục bước tiếp.

13. Quan điểm của rất nhiều cô gái: “Em chia tay anh, vì em cảm thấy anh bị ngốc!” “Anh chia tay em, anh bị ngốc nên mới chia tay em!” Nói tóm lại, chỉ cần chia tay, ex chính là ngốc.

14. Vì một người mà ghét cả một thành phố!

15. Chẳng qua chỉ là cùng nhau đi một đoạn đường mà thôi, tội tình chi phải khiến nỗi nhớ kéo dài hơn cả những gì đã có.

16. Em yêu anh, em nhớ anh, chỉ là không bao giờ nói cho anh biết nữa.

17. Chia tay cũng không sao, nhưng tôi không thể chịu nổi khi anh ta ngay lập tức có người mới, lại còn xấu đau xấu đớn.

18. Ngoài nhân viên ship đồ ăn, tui sẽ không bao giờ đợi chờ ai nữa.

19. “Anh phải tự chăm sóc mình cho tốt. Ngày nào cũng phải thức khuya đầy đủ, ăn đêm thật nhiều, ăn sáng ít thôi. Thời tiết lạnh nhớ đi tông kèm tất. Rảnh thì nghịch điện thoại nhiều một chút. Sau này không còn em nữa, nếu không ngủ được thì nhớ uống nhiều thuốc ngủ. Em thích nhất là nhìn dáng vẻ anh khi chán thì nuốt thủy tinh, đốt tóc, tắm nước sôi. Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.”

20. “Đây vừa thi bằng lái xong, đừng có để đây nhìn thấy đằng ấy ở vạch sang đường.”

21. “Anh đừng quay lại, em sợ em sẽ khóc vì sao anh xấu quá chừng.”

22. “Em không đợi nữa, coi như gió chưa thổi qua, anh chưa từng tới, em chưa từng yêu.”

23. “Chúc anh hạnh phúc là câu em yêu anh cuối cùng em nói.”