Yêu Là Gì Chế / Top 8 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | 2atlantic.edu.vn

Thơ Chế Valentine, Tình Yêu Hay Nhất

Thơ chế valentine, tình yêu hay nhất:

1. Thơ chế FA ngày Valentine:

Valentine chẳng có gì hay Lướt web xem phim suốt cả ngày Khỏi cần bận rộn mua quà cáp Khỏi phải lăn tăn ví bớt dày Valentine chẳng có gì vui Chúng nó đi chơi mạng bớt cùi Tha hồ mà tải phim chất lượng Tha hồ chém gió cũng rất vui Valentine cũng thật bình yên Chỉ một mình ta đỡ tốn tiền Khỏi lo tốn kém bị chặt chém Nằm nhà hưởng thụ giống như tiên Valentine cũng chẳng mất công Quà cáp linh tinh lại hoa hồng Không cần hò hẹn nơi lãng mạn Ngày đó bình thường giống như không

2. Thơ chế cầu mưa cho FA ngày Valentine:

3. Thơ chế về tình yêu 1:

Có ai định nghĩa được nụ hôn Có khó gì đâu một tâm hồn Hai đứa yêu nhau ngồi xích lại Môi kề mắt nhắm thế là hôn

4. Bài thơ: Yêu đương gì giờ này

Trên trời có những thần tiên Trần gian có những thằng điên vì tình Vì duyên lỡ đánh mất mình Vì phận mà phải đắm chìm khổ đau

Ngẫm lại tình trước nghĩa sau Cớ sao người lỡ gieo màu chia ly Một người đứng lại- người đi Bước chân trĩu nặng mà tê tái lòng

F.A hai chữ hư không Bỗng nhiên vồ lấy thân ông thế này Trước kia có gấu trong tay Mà giờ thân độc biết ngày nào qua

5. Bài thơ chế tình yêu 2:

Trái tim em chỉ một lần mở cửa Đón anh vào rồi khép lại ngàn năm Nhưng lần đó em quên không đóng cửa Anh vào rồi thằng khác cũng vào theo

6. Bài thơ chế tình yêu 3

Một buổi chiều gió mát Vẽ hình em trên cát Thì bị ăn một tát Của một con bồ khác Nãy giờ đang quan sát Anh còn đang ngơ ngác Liền ăn thêm một tát Ôi tình yêu trên cát Thật là chua và chát

7. Bài thơ chế tình yêu 4

Nửa đêm ngồi ngóng thơ tình Còn bao nhiêu thím giật mình?…chết cha Giờ này đòi hóng thơ ra May ra thì thớt có…ma nó vào Trong lòng càng thấy thêm nao Bao nhiêu công ấy lẽ nào lại teo

8. Bài thơ chế tình yêu 5

Bắc thang lên hỏi ông trời Đời con đau khổ đã nhiều dấu thăng Ông trời cúi mặt than rằng Tao đây cũng khổ, cắn răng chịu đòn! Bắc thang lên hỏi ông trời Kiếp này con có bỏ nàng được không? Ông trời ổng trả lời rằng Tao còn chưa được xá chi là mày

9. Bài thơ chế tình yêu 6

10. Bài thơ chế tình yêu 7

Cái kiếp độc thân thế mà hay Tha hồ rong chơi suốt cả ngày Nào quán cafe nào quán nhậu Nào là túy lúy mặc kiếp say

Tội nghiệp cho ai bỏ độc thân Ngày nào cũng đối mặt hung thần Đi đâu về trễ nhìn nó quát Đành thôi im lặng đỡ thiệt thân

Ai nỡ xa rời kiếp độc thân Trở thành kẻ nói xạo như thần Tiền lương tháng trước anh chưa lãnh Hôm nay anh họp…gặp…vâng…vâng

Ai nỡ xa rời kiếp độc thân Đi cạnh em nào chớ có gần Không may…phát hiện…thì sao nhỉ? Te tua tàn tạ…dám mà gân??? Thôi thì quay lại kiếp trai tân

08/02/201714:20 Quà tặng Valentine ý nghĩa dành cho bạn gái

Một mùa lễ tình nhân Valentine nữa lại đến, đây là thời điểm các cặp tình nhân, các đôi vợ chồng tìm hiểu về những món quà tặng, những lời chúc yêu thương dành cho nhau để cùng đón nhận hạnh phúc, tận hưởng những giây phút ấm áp ngọt ngào. Tổng hợp những quà tặng Valentine ý nghĩa cho bạn gái mà Tốp Giá tổng hợp sau sẽ giúp đáng mày râu chọn lựa dễ dàng hơn, vừa ý nghĩa lại vừa lòng các quý cô.

09/02/201614:21 Hình ảnh Valentine đẹp nhất, lãng mạn nhất 2016

Ảnh Valentine đẹp nhất, lãng mạn nhất đã được các bạn tìm kiếm nhiều và treo trên Facebook, những câu thơ Valentine thú vị, những lời tỏ tình dễ thương được chia sẻ rộng rãi để mọi người có thể đón một mùa Valentine ấm áp, hạnh phúc bên tình của mình. Hôm nay chúng tôi sẽ mang đến cho bạn những bộ ảnh tình yêu tuyệt đẹp.

Yêu Nước Là Yêu Gì?

Tình yêu nước bao giờ cũng là một khái niệm khó định nghĩa. Tại sao? Bởi “nước” và “yêu” cũng là một khái niệm khó định nghĩa. Yêu nước là yêu ai? Yêu những con người cùng nòi giống, cùng tiếng nói với mình? Yêu những người cùng mình sinh sống trên một mảnh đất nào đó? Hay là yêu một quốc gia mà từ nhỏ ta đã được dạy là phải yêu, phải hi sinh cho nó – yêu một thứ mà ta không được lựa chọn như một thứ định mệnh lớn áp đặt lên chính ta?

Năm cấp 2, giống như bao nhiêu học sinh khác, tôi phải làm một bài văn nghị luận về tình yêu nước. Bài văn nghị luận ấy đã mang cho tôi một điểm 10 môn Văn từ cô giáo khó tính nhất trường. Lúc ấy, tôi đã đinh ninh rằng tôi thật sự rất yêu nước, yêu đến mức có thể hiến dâng mình cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ đất nước – nơi mình đang sinh sống. Trong bài văn nghị luận thuở trẻ con ấy, tôi đã viết rằng yêu nước là yêu mảnh đất nơi mình sinh sống, yêu tiếng nói, yêu con người, yêu lịch sử hào hùng và vẻ vang; trong tình yêu ấy có cả sự tự hào dòng máu Việt Nam. Những lập luận ấy không có gì mới mẻ, mà có phần tự huyễn. Càng lớn lên, tình yêu nước mờ nhạt dần bởi vì hóa ra tình yêu đó được hình thành không phải vì tôi tự hào về nòi giống của mình mà chỉ tự hào về điểm 10 Văn ngày ấy. Cái cảm giác khi nói về một điều gì đó bất kể mình có thật lòng hay không, được người khác thừa nhận, mang lại một sự khoái cảm tinh thần nhiều đến mức tự thôi miên bản thân đồng nhất với điều đó.

Tình yêu nước mờ nhạt ấy cũng làm tôi nhớ đến nhiều mối tình trong quá khứ. Những anh chàng đã đi qua thời trẻ trung của tôi đều rất ngọt ngào và rất dễ dàng để thốt lên “Anh yêu em”. Và rồi tình yêu ấy cũng nhạt dần theo thời gian. Bất cứ tình yêu nào người ta dễ dàng phát biểu thì đều xen lẫn hoặc chút ít giả dối hoặc quá nhiều tự kỷ ám thị. Thời gian sẽ khiến những giả dối dần lộ diện và những ám thị hết hiệu lực, chúng ta sẽ dần tỉnh và nghĩ rằng tình yêu đích thực của mình là dành cho thứ khác. Cứ thế, cứ thế, ta rơi vào hết tình yêu này đến tình yêu khác: yêu người tình, yêu gia đình, yêu đất nước, yêu nhân loại, yêu trái đất, yêu vũ trụ… Sao mà người ta có thể dễ dàng nói ra lời yêu đến thế?! Có hàng ngàn, hàng vạn, vô cùng tận các cách thức để biểu hiện tình yêu, sao cứ phải phát thành lời chữ “yêu”? Chẳng phải vì một thói quen ngôn ngữ đã ăn mòn trong tâm trí ta đến mức ta không còn có thế biểu hiện theo một cách nào đó khác? Hay bởi vì ta chỉ là một cỗ máy lặp đi lặp lại những định dạng ngôn từ trừu tượng để tự thôi miên bản thân vào một kịch bản lâm li.

Tình yêu dành cho đất nước, cũng giống như mấy loại yêu khác, đòi hỏi nhiều điều hơn là sự phát biểu. Chúng ta không thể chọn được đất nước nơi mà ta sinh ra, và trong nhà trường hay trong xã hội, chúng ta được tuyên truyền về trách nhiệm của mình đối với đất nước như một thứ định mệnh mà ta bất khả cưỡng. Nhưng đất nước là gì? Tất cả dường như quá mờ ảo. Cái thứ tình yêu nước mờ ảo ấy giống như cô dâu thời phong kiến bước về nhà chồng mà còn chưa biết mặt chồng, cô ấy sẽ mã hóa sự cam chịu của mình bằng tình yêu chồng chứ khó có thể yêu anh ta thật lòng được. Khi không thể xác định được “đất nước” mình cần yêu là gì, người ta chỉ có thể tự thôi miên mình vào một thứ căn cước (Identity) để định danh bản thân, dùng lòng tự hào để tự trói buộc và hành xử theo lối “Ta về ta tắm ao ta/Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn”. Bởi thế, tình yêu nước loại này mù quáng và tự đóng khung trong một mê cung chật hẹp của thứ chủ nghĩa dân tộc cực đoan mà mỗi khi chúng ta lạc trong đó, chúng ta sẽ không thể nào biến đất nước nơi ta đang sống thành một nơi tốt đẹp hơn được.

Tôi sẽ không định nghĩa tình yêu nước là gì, tôi không muốn xây thêm bất cứ bức tường ngôn ngữ nào để giam bản thân tôi và độc giả vào cái mê cung cũ kỹ ấy nữa. Tôi sẽ kể về một số cách người ta yêu nước, những cách không đơn thuần chỉ là phát biểu.

Hãy nhìn về lịch sử nước ta, triều đại Lý – Trần rực rỡ, một triều đại điển hình cho sự tự cường của quốc gia. Ông tổ của các vị vua Lý và vua Trần đều di cư từ Phúc Kiến (Trung Quốc) xuống miền Bắc Việt Nam; thế nhưng trong chính hai triều đại này, sự tự cường của quốc gia lại mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Hết lần này đến lần khác, triều đình Lý – Trần ngăn chặn thành công những đợt xâm lược từ phương Bắc. Tại sao? Bời vì họ không bị lệ thuộc vào căn tính sâu xa từ thời tổ tông của mình. Họ gắn bó với mảnh đất mà họ đang sinh sống, từng ngày họ nỗ lực để xây dựng và cải thiện sao cho mảnh đất này tốt đẹp hơn. Họ yêu những thành quả mà họ đã tạo ra và cố hết sức để bảo vệ thành quả ấy. Họ là những người dám dũng cảm để khẳng định: “Nam quốc sơn hà nam đế cư” (Lý Thường Kiệt) bởi vì cái “Nam quốc” ấy có ghi dấu mồ hôi và xương máu của mỗi người trong số họ. Hoàng tộc Lý – Trần từ lâu đã vứt bỏ căn tính phương Bắc của mình để đại diện cho tinh thần Đại Việt, hợp tác với những người dân bản địa trên mảnh đất này, cùng đấu tranh và xây dựng. Tôi cho rằng, có nhiều người yêu đất nước này (dù là thuộc nòi giống khác hay nòi giống bản địa) bởi vì họ đã dày công để kiến tạo nên các giá trị tốt đẹp của đất nước. Hàng ngày, họ trăn trở vì những điều tệ hại vẫn còn đầy rẫy và không quản ngại mọi khó khăn, cản trở để chấm dứt sự tệ hại. Có thể đúc rút sự trăn trở ấy trong hai câu: “Tiên thiên hạ chi ưu chi ưu/ Hậu thiên hạ chi lạc chi lạc” (Nghĩa là “Lo trước cái lo của thiên hạ/ Vui sau cái vui của thiên hạ). Những người này, họ ít phát ngôn lắm, họ chỉ phát ngôn khi phát ngôn của họ thực sự có thể thay đổi tình trạng hiện tại; còn lại, họ sẽ âm thầm làm việc chẳng bận lòng đến công danh.

Tôi có quen một cựu chiến binh Mỹ tại Việt Nam, hiện ông đang làm công việc gỡ bom mìn giải quyết hậu quả của cuộc chiến tranh Mỹ – Việt, ông cũng yêu Việt Nam lắm, yêu tới mức dành phần lớn thời gian ở nước ta và bất cứ người Việt nào cần giúp đỡ, ông đều không hề từ chối. Nhiều người cho rằng lòng tốt của ông với Việt Nam là do ông quá áy náy về tội lỗi của nước Mỹ nhưng chỉ khi trò chuyện và tiếp xúc, tôi mới thấy rằng tình yêu ấy không xuất phát từ mặc cảm. Ông chia sẻ rằng khi ở với người Việt Nam, ông thấy có sự kết nối về mặt tinh thần, gần gũi và thân tình. Mỗi khi ông ở Việt Nam, ông thấy như ở nhà. Tôi cho rằng cũng không ít người yêu nước vì cảm thấy sự kết nối với con người sống tại đó. Sự kết nối này rất khó để mô tả, chỉ có thể là cảm giác. Và cũng không thể khiên cưỡng, chỉ có thể xuất phát một cách tự nhiên do một nhịp đập vô thanh nào đó của trái tim. Trái tim có thể biến bất cứ một người thuộc bất kỳ nòi giống hay quốc tịch nào đó khác trở thành người Việt Nam giống như những người bản địa.

Hai cách yêu mà tôi vừa kể trên, một lý trí – một tình cảm, nhưng không tình yêu nào mù mờ trong hư ảo. Họ đều cố gắng để hiểu rõ đối tượng mà mình muốn yêu và họ muốn yêu một cách hiệu quả, yêu sao cho đất nước trở nên tốt đẹp hơn. Họ không yêu chỉ để mà yêu, chỉ để phát biểu. Họ không yêu nước để được một sự thừa nhận rằng họ là “nhà yêu nước”. Họ không biến tình yêu nước thành một thứ giải tỏa cho những mặc cảm tinh thần cuộn trào dưới vỏ bọc của chủ nghĩa dân tộc. Thật nực cười khi ai đó cả một đời chẳng hề đau đáu đến sự dựng xây đất nước thành một nơi tốt đẹp hơn lại hô to rằng “tôi yêu nước” trong một cơn kích động! Chẳng gì nực cười hơn khi người ta có thể nhân danh tình yêu nước để tàn phá và giết người (Chẳng phải lịch sử của thế kỷ 20 ở nước ta đã chìm đắm trong cơn mê muội ấy hay sao?)! Tình yêu nước trong vô thức trở thành một thứ cân bằng tâm lý tự nhiên cho các hành vi trái với lương tri, nó xoa dịu các vết đau do tội lỗi và cho những người vô thức ấy một cái huy hiệu được gọi là “nhà yêu nước”.

Việt Nam ta vốn dĩ không phải một quốc gia thống nhất mà là một quốc gia đa sắc tộc và văn hóa. Những lý luận sai lầm trong nghiên cứu văn hóa và dân tộc học đã dẫn đến tình trạng cố gắng xóa bỏ sự đa nguyên ấy để hướng tới một khối đại đoàn kết dân tộc giả tạm, dần dần, trói buộc người dân vào thứ chủ nghĩa dân tộc lệch lạc chứ không phải tình yêu nước. Bởi thế, người dân mất đi nhận thức rằng mọi sự lao động của mình đều đang để kiến tạo một quốc gia phồn thịnh và rồi họ không còn biết đâu là thành quả của mình nữa, lấy đâu động lực để giữ gìn và bảo vệ? Sự cực đoan của chủ nghĩa dân tộc che mờ con tim đến mức người với người chẳng thể kết nối hay cảm nhận thấy nhau, lấy gì để yêu nhau, để hỗ trợ nhau?

Vậy thì những người dường như có vẻ thờ ơ với đất nước thì sao? Họ không yêu nước ư? Hay họ tỉnh táo? Chỉ đơn giản vì họ không cảm thấy kết nối nào với những con người ngoài kia hoặc vì sự kiến tạo của họ đang hướng tới mục đích khác, và họ trung thực với điều ấy. Họ có đáng để lên án hay không nếu những hoạt động của họ không hề tổn hại đến đất nước nơi mà họ đang sống? Sự thờ ơ ấy có thể đến từ nhiều nguyên nhân. Tệ hại thì là do lòng tham ích kỷ và lòng tham bao giờ cũng tàn phá mọi thứ mà nó chạm đến. Khá hơn một chút là do nghĩ rằng sức của mình chẳng thay đổi được gì. Xa hơn thế là do họ có mục đích khác để hướng tới mà mục đích ấy còn cao xa hơn các vấn đề đất nước và dân tộc, hơn những thứ tầm thường của cuộc sống. Thế thì, ai yêu nước cứ yêu nước, ai thờ ơ cứ thờ ơ. Yêu nước cũng được, thờ ơ cũng được chỉ cần đừng làm điều gì tệ hại trái với lương tri, miễn là lương tri còn ít nhiều tồn tại.

Tuyển Tập Thơ Chế Tình Yêu Hài Hước Cười Vỡ Bụng

1. Hoa thơm, Hoa đẹp, Hoa vẫn tàn. Tình sâu, Tình nặng, Tình vẫn tan.

2. Rượu đắng, Rượu cay, Rượu vẫn hết. Người Hứa, Người thề, Người vẫn quên…

14. Tình yêu như món thịt gà Người trẻ háo hức, người già chê dai

15. Tình yêu như mắt với tai. Nếu thiếu một đứa tương lai còn gì.

16. Tình yêu như chiếc bút chì. Lâu lâu không vót… tức thì vứt toi.

17. Tình yêu như một trò chơi. Hỏi rằng nhân thế mấy người thắng đây?

18. Tình yêu như một sợi dây. Chăng qua chăng lại có ngày đứt ra.

19. Tình yêu như cái bánh đa. Ai đem nhúng nước thế là mất ăn.

20. Tình yêu như lốp với săm. Săm mà bị hỏng lốp nằm với ai?

21. Tình yêu như một cái chai. Rót lắm cũng hết nên ai cũng thèm.

22. Tình yêu như một chiếc kèn. Tò te cứ thổi vang rền loa loa.

23. Tình yêu như một bông hoa. Ai ai cũng muốn hít hà khen thơm.

25. Tình yêu như thể tù lao. Người ngoài dại dột vượt rào vô thăm.

26. Tình yêu như một que tăm. Khi xong yến tiệc xỉa răng một hồi.

27. Tình yêu như một cái nồi. Cái vung mà khít thì sôi rì rà.

29. Tình yêu như một chiếc phà. Mỗi khi cập bến là ta hết đời.

31. Kim đâm vào thịt thì đau Thịt đâm vào thịt nhớ nhau suốt đời

Thơ chế tình yêu hài

Bài số 1 Nụ cười em bao la vũ trụ Muôn vạn thiên hà lấp lánh trăng sao.

Bài số 3 Bên sông một đóa hoa cười Bèo trôi lãng đãng tình người an nhiên.

Bài số 4 Ở đâu trăng có nhớ người Ở đây đang có một người nhớ trăng

Bài số 5 Người ơi gặp gỡ làm chi Trăm năm biết có duyên gì hay không

Bài số 6 Nắng mưa là chuyện của trời Tương tư là chuyện của tôi yêu nàng

Bài số 7 Nửa sự thật không còn là sự thật Và tình yêu không một nửa bao giờ

Bài số 8 Người ơi trong cõi phiêu bồng Chỉ xin giữ lấy tấm lòng thủy chung

Bài số 9 Ôi hạnh phúc anh thấy mình nhỏ bé Chép tình yêu trong trang giấy thơ ngây

Bài số 10 Trăm hoa nào dám cười trong tuyết Duy chỉ hoa đào đón gió xuân

Bài số 11 Và cứ thế mỗi ngày thêm một tý Ta yêu nhau cho mãi tới muôn đời

Bài số 12 Với em dù lắm chua cay Tình yêu trước gió càng lay càng bền

Bài số 13 Hoa trinh nữ mang tấm lòng tự ái Yêu em rồi đừng chọc gái nha anh

Bài số 14 Tìm em tìm hết cuộc đời Mà sao em cứ để tôi mãi tìm.

Bài số 15 Yêu nhau một phút cũng đành Miễn là phút ây chân thành yêu nhau.

Bài số 16 Em là sóng xin đừng như sóng Dội vào bờ xin chớ ngược ra khơi

Bài số 23 Dù cho sông cạn đá mòn Còn non còn nước còn lời thề xưa.

Bài số 24 Đôi khi lỡ hẹn một giờ Lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm

Bài số 25 Chân cứ bước theo nhịp hồn cứ động Em là em anh đợi khắp nẻo đường.

Bài số 26 Có khi nào trên đường đời tấp nập Ta vô tình đi lướt qua nhau.

Bài số 27 Sớm vọng mặt đất thương xanh núi Chiều lộng chân mây nhớ tím trời.

Bài số 28 Tôi đi tìm cái nửa của tôi Sao tìm mãi đến giờ không thấy.

Bài 30 Em ngồi đàn bản tình ca mà sao lệ đẫm nhạt nhòa đôi mi

Bài 31 Cuộc sống không tình yêu như vườn hồng không ánh nắng

Bài 32 Biển cứ cậy mình dài rộng thế Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn

Bài 33 Chuyện mười năm biết có thành dĩ vãng Cũng như ta chưa chắc đã quên người.

Bài 34 Với tay khơi dậy hương ngày cũ Mường tượng như mình gặp cố nhân.

Bài 35 Đôi khi lỡ hẹn một giờ Lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm

Bài 36 Ở đâu trăng có nhớ người Ở đây đang có một người nhớ trăng

Bài 37 Người ơi gặp gỡ làm chi Trăm năm biết có duyên gì hay không

Bài 40 Người thương nay dã thương nhớ người Người thương đâu biết cho người thầm thương.

Bài 41 Người từ vô tận tái sinh Đi qua trần thế mang tình nhân gian

Bài 42 Trăm ước hẹn một lời Dẫu cho biển cạn non dời chẳng quên

Bài 43 Ta về giữ lại mùi hương Đường không xứ sở còn vương bóng hình.

Bài 44 Mượn tiếng cười che dấu những niềm đau Đêm gối mộng au sầu ai nhỏ lệ.

Bài 45 Ta mang cả tình yêu chân thật nhất Trao cho người để đổi một niềm đau.

Bài 45 Hạnh phúc nào cũng chan hòa mật đắng Cố tìm quên mà gợi nhớ suốt đời.

Bài 46 Trái tim còn chút lửa hồng Cũng xin ơn cảm mênh mông tặng người.

Bài 47 Cũng như em hiểu tình yêu vậy Nước mắt song song với nụ cười.

Thơ chế tình yêu thả thính

BÀI SỐ 1 Thôi tim ạ…nín đi đừng khóc nữa Bởi tình yêu không chọn lựa được đâu Cũng như ai…tôi từng có nỗi đau Cũng mềm lòng vì những câu họ nói. BÀI SỐ 2 Này gió ơi cho ta nhờ chút việc, Việc nhỏ thôi nhưng là cả tấm lòng, Khi gió về nép bên cạnh người ấy, Gió thì thầm ta nhớ ấy biết bao. BÀI SỐ 3 Uống cho say để quên đi tất cả Quên nỗi buồn, sự cô độc, kẻ cô đơn Chợt nhận ra trong giấc ngủ chập chờn Đời vô vị khi tâm hồn đã chết! BÀI SỐ 4 Tại sao nước mắt lại tràn Tại sao hy vọng lại càng mất đi Tại sao uống rượu ngàn ly Nhưng lại không thể quên đi một người. BÀI SỐ 5 Bỗng một ngày tôi nhận ra điều đó. Cơn gió kia không phải của riêng tôi. Đó là của trời xanh và mặt đất. Chẳng bao giờ có thể thuộc về tôi. BÀI SỐ 6 Miệng nói ghét nhưng lòng vẫn nhớ Nói hết chờ nhưng dạ vẫn mong Nói hết thương nhưng vẫn giữ trong lòng Vẫn in đậm 1 bóng hình ai đấy… BÀI SỐ 7 Đôi khi nhớ chỉ là quên một nửa Còn lãng quên là nhớ đến tận cùng Đôi khi khóc chỉ là buồn một chút Còn nụ cười là tê tái lòng đau! BÀI SỐ 8 Tôi bật khóc khi biết mình thua cuộc Vòng tay này không giữ được tình yêu Buồn làm sao với nỗi nhớ chắt chiu Người yêu tôi ngàn đời bên kẻ khác. BÀI SỐ 9 Thêm một ngày thả nỗi nhớ đi hoang. Ta lang thang trên vỉa hè ký ức. Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật. Và bất chợt ta cảm thấy cô đơn! BÀI SỐ 10 Em thấy gì ko mưa đang ngồi khóc đấy Mưa buồn lắm mắt gió cũng cay cay Nơi xa lắm có một người đang nhớ Mong mãi một người khi mưa khóc giờ đây. BÀI SỐ 11 Hôm qua , anh đến nhà em Ra về mới nhớ rằng quên năm ngàn Thế là anh trở lại tìm Em còn ngồi đó mà năm ngàn mất tiêu Năm ngàn em lấy em tiêu Em mua vé số chờ chiều sổ chơi Không ngờ trúng thiệt anh ơi Trúng cà bạc triệu em trả anh năm ngàn BÀI SỐ 12 Chỉ muốn một lần đứng trước mặt em Mà nói rằng: Anh yêu em nhiều lắm Chỉ muốn trọn đời, bên em là chiếc bóng Để lúc cô đơn, anh được ở cận kề… BÀI SỐ 13 Luật pháp nào cấm Nam yêu Nữ? Công lý nào cấm Nữ yêu Nam? Anh sẽ mở phiên toà xét xử Xét vì tội: Em cướp trái tim anh. BÀI SỐ 14 Làm rào phải mua kẽm gai Làm vợ lãi nhãi … em dai nhất nhà BÀI SỐ 15 Trái tim tôi bấy lâu băng giá Vậy mà sao bỗng chốc lại tan ra Tại em đó em thật kiêu sa Lửa tim em rực hồng thắm đượm Hỏi như thế băng tôi sao chịu được Biết làm chi đành bỗng vội tan Ôi lạnh lùng, mạnh mẽ, hiên ngang, Chạy đâu mất bỏ lại tôi mềm yếu. Anh sẽ mở phiên toà xét xử Xét vì tội: Em cướp trái tim anh.

BÀI SỐ 16: Anh yêu em không hề bốc phét Tình yêu dài một mét có dư Anh yêu em không sợ đau khổ Nằm trong quan tài thò cổ ra yêu… BÀI SỐ 17: Trên thế giới có muôn vàn gái đẹp Em tưởng rằng em đẹp lắm hay sao Cớ như em tui đá xuống gầm cầu Chưa hả giận lôi đầu lên …đá tiếp BÀI SỐ 18: Nếu mà không lấy được em, Anh về đóng cửa cài đèn đi tu. Tu mô cho em tu cùng, May mà thành phật ở chung một chùa BÀI SỐ 19: Nước trong nước chảy quanh chùa , Không yêu ta cũng bỏ bùa cho yêu BÀI SỐ 20: Chọn mãi mới được một ngày Gặp anh để quyết giãi bày yêu thương Hai đứa ngồi trên bờ mương Công nông thì chạy trên đường, bụi ghê Cứ thế mà buôn dưa lê

Thơ chế tình yêu buồn

Bài thơ tình yêu buồn 1: Hoa thơm, Hoa đẹp, Hoa vẫn tàn. Tình sâu, Tình nặng, Tình vẫn tan. Rượu đắng, Rượu cay, Rượu vẫn hết. Người Hứa, Người thề, Người vẫn quên… Nếu 1 Mai Em Bỏ Theo Thằng Khác Anh Cũng Buồn Nhưng Không Khóc Đâu Em Lòng Ngậm Ngùi Tay Cầm Chai Axit Môi Mỉm Cười 2 Lít Đủ Không em?

Bài thơ tình yêu buồn 7: Nếu biết trước người làm tôi đau khổ. Tôi xin được làm gỗ đá vô tri. Không biết khóc,biết buồn hay oán hận. Để không còn đau nhói ở trog tim. Bức tường nào ngăn cách giữa hai ta Chẳng có đâu em, là tại anh hết đó Để giờ đây chuyện tình tựa là gió Đã qua rồi chẳng giữ lại được đâu Để bây giờ mình mãi cách xa nhau Anh mới nhớ, mới thương và tiếc nuối Thì thôi đành để một lần sau cuối Nhớ về người anh ghép chữ thành thơ. Hãy coi chuyện chúng mình tựa giấc mơ Hãy mỉm cười khi đã là dĩ vãng Và hướng về một ngày mai tươi sáng Chuyện chúng mình đừng vương vấn làm chi. Giọt lệ nào đọng dưới những hàng mi Có phải chăng là giọt tình đau khổ Tình càng sầu, càng mang nhiều trắc trở Càng trân trọng hạnh phúc phải không em? Hãy kiên trì, rồi có lúc sẽ quên Anh nguyện cầu em suốt đời hạnh phúc Chuyện chúng mình rồi sẽ thành kí ức Làm một phần cuộc sống của riêng anh.

Doanh Nghiệp Chế Xuất Là Gì ?

Doanh nghiệp chế xuất

là  doanh nghiệp chuyên sản xuất hàng xuất khẩu, thực hiện các dịch vụ cho sản xuất hàng xuất khẩu và hoạt động xuất khẩu được thành lập và hoạt động theo quy định của Chính phủ về doanh nghiệp chế xuất. Quan hệ trao đổi hàng hóa giữa các doanh nghiệp chế xuất với các doanh nghiệp trong thị trường Việt Nam được coi là quan hệ xuất nhập khẩu và phải theo các quy định của pháp luật về xuất nhập khẩu. Doanh nghiệp chế xuất được miễn thuế xuất khẩu, thuế nhập khẩu đối với hàng hóa từ khu chế xuất xuất khẩu ra nước ngoài hoặc từ nước ngoài nhập khẩu vào khu chế xuất, được hưởng các ưu đãi về thuế đối với trường hợp khuyến thích, đặc biệt khuyến khích đầu tư theo quy định của pháp luật Việt Nam.

Theo quy định tại khoản 6 Điều 2 Nghị định 29/2008/NĐ-CP ngày 14/3/2008 của Chính phủ quy định về Khu công nghiệp (KCN), Khu chế xuất (KCX), Khu kinh tế (KKT) thì doanh nghiệp chế xuất là doanh nghiệp được thành lập và hoạt động trong KCX hoặc doanh nghiệp xuất khẩu toàn bộ sản phẩm hoạt động trong KCN, KKT; doanh nghiệp chế xuất được ngăn cách với lãnh thổ bên ngoài bằng hệ thống tường rào, có cổng và cửa ra, vào, bảo đảm điều kiện cho sự kiểm soát của hải quan và các cơ quan chức năng có xuất trong KCN đảm bảo điều kiện như đã nêu trên.

Theo Điều 15 Nghị định 108/2006/NĐ-CP ngày 22/9/2006 của Chính phủ quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành một số điều của Luật Đầu tư thì quyền mua, bán hàng hóa giữa doanh nghiệp chế xuất với thị trường nội địa như sau:

Doanh nghiệp chế xuất được mua hàng hóa từ thị trường nội địa để sản xuất, gia công, tái chế, lắp ráp hàng xuất khẩu hoặc để xuất khẩu, trừ hàng hóa thuộc diện cấm xuất khẩu.

Doanh nghiệp chế xuất được bán vào thị trường nội địa những hàng hóa sau:

– Sản phẩm do doanh nghiệp chế xuất sản xuất và không thuộc diện cấm nhập khẩu;

– Sản phẩm do doanh nghiệp chế xuất sản xuất mà thị trường nội địa có nhu cầu;

– Phế liệu, phế phẩm thu được trong quá trình sản xuất không thuộc diện cấm nhập khẩu hoặc thuộc diện được phép nhập khẩu theo quy định của pháp luật về thương mại và pháp luật có