Thất Sách Là Gì / Top 15 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | 2atlantic.edu.vn

Yêu Đúng Oan Gia, Thật Là Thất Sách

Chương trước: Chương 7.2

Hôn lễ của “siêu cấp mỹ nam nhân” gần kề càng làm gia tăng số vụ cắn lưỡi, treo cổ tự vẫn của các thiếu nữ ở Vạn An.

Theo Lệ Nhan thì họ toàn là những cô nương ngu ngốc, bởi vì Thu Nguyệt của nàng có buồn cũng không làm trò như vậy. Cùng lắm Thu Nguyệt chỉ buồn bỏ ăn bỏ ngủ nằm khóc vài bữa giữ dàng thế thôi.

Nhưng dẫu thiên địa hỗn loạn, người người kêu khóc thì buổi sáng của hai tiêu chủ hàng xóm vẫn không thay đổi…

– Hôn lễ của con trai ta không mời lão đâu Mạch Kiểm!?

– Xìiii… ta không thèm dự thì có!

Hai ông bố đánh nhau một trần long trời lở đất và Lệ Nhan nhìn cha vào nhà không thôi chửi rủa cha hắn. Khi nhà nàng có hỉ sự không mời người ta đã đành, giờ người ta trả thù không mời lại quá “đúng lễ nghĩa” rồi còn gì thế mà cha cứ chửi um xùm.

Nàng lắc đầu không biết có phải kiếp trước cha nàng và cha hắn yêu nhau không được đành chết, báo hại kiếp này phải làm oan gia khổ vậy. Nàng lắc lắc đầu bước ra cổng dọn bãi chiến trường hậu xung đột. Trùng hợp là Hiên Phi cũng bước ra ngay lúc đó.

Cả hai nhìn nhau, nếu như bình thường thì không phải nàng thì cũng hắn đã lên tiếng gây sự trước rồi. Ấy thế mà nay chỉ biết nhìn nhau không nói lời nào. Cả đến hai con chó cũng bất thường, Cẩu Cẩu của hắn cứ kêu ăng ẳng gọi con Khả Khả của nàng. Đến chó cũng không thèm cắn nhau, ai nhìn cũng biết là tình hình này quá căng thẳng rồi.

Hiên Phi nén lại cảm xúc khi nhìn thấy Lệ Nhan, chỉ xoay người kéo con Cẩu Cẩu vào nhà. Nhưng không hiểu sao con chó cưng của hắn ù lì không chịu đi khiến hắn nổi nóng…

– Nhanh lên Cẩu Cẩu… không nghe lời ta sao?

Khả Khả hướng mắt nhìn bóng Cẩu Cẩu khuất vô cùng luyến tiếc. Lệ Nhan đứng cạnh con chó bị bỏ lại chỉ biết chun mũi không ngờ có ngày nàng và hắn không thèm xung đột như vậy. Xem ra rồi thì cả hai cũng phải trưởng thành hơn, chỉ là không hiểu sao lòng nàng buồn lắm.

Chiều đó bên nhà hắn vọng qua tiếng con Cẩu Cẩu kêu la ồn ào khiến Khả Khả nhà nàng cứ chạy lòng vòng không yên. Chắc là chó có linh cảm của chó, nàng cố ngồi nghe Cẩu Cẩu sủa cả buổi trời cũng có hiểu gì đâu.

Lệ Nhan cố ăn, xem như không nghe gì cả. Hắn ta cưng con mỹ cẩu ấy như thế chẳng lẽ nay đi hành hạ xem ra cũng vô lí nhưng nàng sẽ cầm lòng không suy nghĩ về Hiên Phi nữa.

Cả nhà nàng đang quay quần ăn chiều rất ấm áp, hạnh phúc thì giọng gào lớn vào nhà thiếu chút vì quá hết hồn nàng đã ụp mặt vào chén cơm ngon đang ăn luôn rồi . Dĩ nhiên không phải kẻ to gan nào cũng có can đảm làm thế.

– MẠCH LỆ NHAN!!!

Chính là giọng của Hiên Phi khiến nàng như muốn sống dậy. Cuối cùng thì hắn cũng hết giận và chịu sang sinh sự với nàng rồi. Nàng mừng quá, chưa kịp bỏ chén xuống để chạy ra thì Hiên Phi vì quá giận đã xông vào nhà nàng luôn.

Mạch Kiểm và vợ nín lặng nhìn mặt thằng đó như có ý đồ giết ngay con gái mình trước mặt gia chủ. Song Hiên Phi mặt quỷ dạ xoa vẫn xoay qua lễ phép trước.

– Con xin phép thưa Mạch thúc, Mạch nương! – Hàm ý là cho con đem nha đầu này ra giải quyết một chút.

– Àh… ừh con cứ tự nhiên!!! – Đồng nghĩa với con muốn xử con bé ra sao tùy ý con.

Được cho phép, hắn lại nổi giận đùng đùng quay sang nhìn nàng, tay giơ ra một con chó con mới sanh nhỏ xíu xiu có lông thưa màu trắng bết quánh lại. Nó vẫn chưa mở mắt nên cứ húi húi chiếc mũi hồng trong bàn tay to của hắn. Mắt nàng tròn long lanh hô lên…

– Chó con dễ thương quá, ở đâu ra vậy?

– Dễ thương cái con khỉ!? Cẩu Cẩu của ta vừa sanh tại sao lại có chó trắng lông trắng giống chó của nhà người hả? Con Khả Khả của ngươi dám “làm bậy” Cẩu Cẩu của ta.

Nhìn Hiên Phi lúc này, nàng thật chỉ có một cảm xúc khó tả đó là hắn như một ông cha già cổ hữu đi tìm tên nam nhân vô lại dám hại con gái mình quyết đòi lại công đạo. Lệ Nhan nhíu mày, chu môi cải lại…

– Ểh!? Chó với chó sao ta kiểm soát được? Chuyện này với chuyện đi chúng đi ị chổ nào khác nhau nha. Hay là Cẩu Cẩu nhà ngươi mê Khả Khả nhà ta từ đầu đó nên cứ sang cắn hoài. – Nàng hất cằm cười khì khì thay cho độ hấp dẫn của chó nhà mình thì hắn tàn bạo quất đầu nàng ngay trước mặt cha mẹ nàng.

– Mê cái đầu nhà ngươi. Cẩu Cẩu sanh xong, con nào trắng ta trả cho ngươi hết nè!

– Cẩu Cẩu sanh được mấy con rồi?

Hiên Phi đi về, không quên chào người lớn. Lệ Nhan dày mặt bám theo hắn sang bên đó cùng với Khả Khả. Cả nhà nàng nãy giờ chỉ biết ngẩn ngơ với cả hai, giờ mới dám ăn tiếp. Cha mẹ nàng cũng không biết lúc nào cả hai mới thật sự lớn, nhưng ép lớn nhanh lại càng khó thành ra không có ý kiến.

Lúc đó Thu Nguyệt chỉ im lặng ăn. Trong lòng dù muốn không suy nghĩ thì Thu Nguyệt vẫn biết giữa hai huynh tỉ có mối quan hệ thân thiết không ai có thể xen vào.

Khi nàng sang nhà hắn thì Cẩu Cẩu vừa sanh xong chó con thứ sáu. Khả Khả nhanh chóng vào liếm lông các con và đoàn tụ cả nhà với Cẩu Cẩu. Lệ Nhan trầm ngâm nhìn chó của mình, thật không biết nó dùng cách gì có thể chinh phục con mỹ cẩu to gấp đôi thân nó như vậy. Quả là Khả Khả lợi hại nha!

Dù sao trông hai con chó rất vui vẻ bên mấy con chó con, thân làm chủ nhân tất nhiên cũng vui lây rồi. Nàng và hắn chụm đầu kiểm tra lại thì có ba con trắng lông dài hệt Khả Khả, một con trắng lông ngắn, một con đen lông dài và con đen lông sát giống Cẩu Cẩu. Hiên Phi tức ghê, cầm hai con chó đen rồi nói với nàng…

– Bốn con kia ngươi mang về đi!

– Nè! Chúng vừa sanh mà ngươi bắt xa mẹ rồi chết luôn thì sao? – nàng nói chỉ khiến hắn nổi cơn xung thiên khó dập tắt.

– Tại chó của ai làm bậy trước hả?

– Dù gì cũng lỡ rồi, quanh đây chỉ có hai chúng nó, không phát sinh tình ý cũng là lạ thôi!

Lệ Nhan nói không chút suy tư không biết khiến tim hắn có chút thót tim kì lạ. Hắn nhìn nàng đang cười vì mấy con chó con, cảm thấy tình cảm ngốc nghếch kia càng thêm lây động. Chính vì ý nàng nói trúng chính tâm của hắn. Nếu không phải quanh đây hắn chỉ chơi với nàng thì hắn cũng đâu lâm vào hoàn cảnh bi thảm thế chứ.

Thấy hắn không nói gì, đến phiên nàng rụt rè lên tiếng hỏi…

– Ngươi còn giận ta hả?

Hiên Phi không trả lời, dùng gương mặt đẹp xoay chổ khác xem thường nàng một cách đáng ghét. Nàng tức nha nên chun mũi nói không khách sáo…

– Thích thì giận luôn đi đồ Thổ Phỉ thúi!

– Lỗi của ngươi chứ ai còn dám nói thế với ta sao? – Hiên Phi cũng không hiền lành nhịn nàng nên hắn mau chóng hung hăng đáp lại.

– Ngươi còn dám nói lổi tại ta? Chính ngươi biết Nhan công tử là “hàng quý” của ta mà vẫn sinh sự phá ta. – Nàng vì thế hung dữ gấp đôi.

– Ta không thích hắn!!! – Hiên Phi la lên, vẻ mặt cáu lại như trẻ con.

Tất nhiên nhìn biểu hiện bên ngoài là nàng biết hắn ghét Nhan Chí Bình rồi, nhưng không ngờ hắn quá nóng nảy như vậy. hấy tức trong lòng, nàng đành giơ chân đá vào chân hắn báo hại Hiên Phi ôm chân đâu nhỏ tưng tưng trào ra huyết lệ…

– Sao lại đá ta cái đồ đầu heo kia?

– Ai biểu ngươi vì người lạ lại đi trút giận lên đầu ta chứ!? Đáng đời!

Nghe nàng nói thế, mặt đẹp của hắn giản ra ngay. Cả người run run hỏi lại nàng…

– Ngươi chỉ xem hắn đơn thuần là người lạ thôi thật sao?

– Gặp mới hai lần thì có gì thân thiết chứ? – Nàng trả lời nhưng không suy nghĩ gì về ý tứ sâu xa của Hiên Phi. Anh chàng vì thế có chút hơi vui, lại không dám mừng vội đành hỏi nữa…

– …vậy còn ta, ngươi có thấy thân hay không?

Lệ Nhan nghe hỏi cũng nhíu chân mày lại suy tư. Hiên Phi nhìn nàng, cả người run run chờ đợi. Trong lòng ngực mỹ nam, trái tim bé bỏng đang bay loạn xạ không kiểm soát nổi. Cuối cùng nàng cười vỗ vai hắn vài cái nói không khách khí…

– Tất nhiên tuy ta không ưa ngươi, người cũng ghét ta nhưng hai chúng ta phải thân thiết rồi Thổ Phỉ!

– … ta không ghét ngươi đâu Lệ Nhan! – Hiên Phi cố nói ra nhưng nàng chỉ cười đáp lại.

– Xạo hoài! Không ghét mà cứ chọc ta thì chỉ có thể là ngươi khùng thôi háhá..

Nhìn cái mặt ngốc của nàng cười nham nhở, hắn biết đúng là hắn khùng mới như vậy nhưng ai bảo tình cảm ấy khủng khiếp đến mức hắn không quay đầu la hét bỏ chạy được nữa. Hiên Phi rõ bản thân mình hơn ai hết, hắn cũng không cần gì phải khổ cực giấu giếm với nàng.

– Ta thật ra rất th…

Má hắn có chút đỏ lại, lòng đã muốn nói ra cùng nàng nhưng mắt mở to không nên lời. Chính xác không phải Hiên Phi không có can đảm bộc bạch mà là hắn thật sự không thể mở miệng nói… vì bàn tay từ đâu bịt chặt miệng mình.

Mắt Lệ Nhan tròn xoe nhìn cảnh hắn vùng vẩy bất lực, rồi nàng khom đầu lễ phép với kẻ đang phá hắn từ phía sau…

– Con chào Long thúc!!!

– Ừhm… chó con thật đáng yêu đúng không?

Vừa hỏi nàng, tay Long Bách Phi càng bấu chặt cái mặt đẹp của con, tay còn lại và hai chân ôm cứng lấy người hắn không cho cử động. Lệ Nhan ngây thơ không biết chỉ cười nói…

– Mai cho con sang xem chó con nữa được không thúc!?

– Tất nhiên rồi, con cứ sang chơi… chỉ cần con đừng nói chuyện với xú tiểu tử này thôi!

Hiên Phi tức giận cố sức gở tay cha ra. Cha hắn vì thế dùng thêm chút lực khóa trụ tay chân Hiên Phi. Nhìn hai cha con nhà hắn sắp uýnh nhau, Lệ Nhan không biết làm gì ngoài chạy về. Thấy nàng đi, Long Bách Phi mới buông rồi vội chạy đi đóng kín cửa. Hiên Phi nổi giận đùng đùng…

– Cha làm trò gì vậy?

– Cản con làm bậy chứ làm gì? Mấy hôm nay tưởng con ngoan ngoãn rồi không ngờ chỉ vì mấy con chó nhỏ muốn bức chết cha ngươi! – Long Bách Phi nói ra đầy uất hận thiếu đều rơi lệ than khóc. Hiên Phi vì thế càng tức.

– Con làm gì mà đến mức bức chết cha chứ?

– Con còn giả ngây? Ai mới tính nói hết ra là thích con bé vậy hả?

Quả là con cái không thể qua mắt cha mẹ. Cha biết hết rồi, mặt Hiên Phi có chút đỏ thẹn, tuy bối rối nhưng tình cảm trong lòng hắn luôn rõ ràng không cần gì chối bỏ. Thế là hắn nhìn thẳng ông bố mỹ nam trung niên của mình khẳng khái nói…

– Phải! Con thích Lệ Nhan đó!

– Tiểu tử thúi này… tại sao lại là con gái của Mạch Kiểm hả? Sáng nào cha cũng đánh nhau với ông ta con không hiểu sao? Cha và ông ta không đội trời chung đó con trai!

Long Bách Phi gào lên hận không thể phun ra lửa, trào huyết lệ để diễn tả cừu hận cao thâm này. Thế mà Hiên Phi vẫn dửng dưng khoanh tay trước ngực, nhíu mày đáp…

– Xạo quá cha ơi! Hơn hai mươi năm nay cha và Mạch thúc vẫn là hàng xóm chung một mảng trời đây!?

Long Bách Phi á khẩu không ngờ nói thế cũng bị con mình cắt cớ sửa lời. Ông ấy vì thế càng tức giận hơn…

– Cha tuyệt đối không cho con gây lộn xộn! Mạch Kiểm cũng không cho con gái thương con đâu nên từ bỏ sớm đi con trai!

– Tại sao con phải từ bỏ. Con thích Lệ Nhan , con không cần quan tâm cha hay Mạch Kiểm ra sao hết!? Chính con sẽ đi nói hết cho Lệ Nhan biết. – Hiên Phi nói cứng cỏi làm Long Bách Phi nghiến giọng.

– Con thử bước khỏi cổng phủ một bước đi thì đứng có trách cha thương con lại ưa ngược đãi!

Hai cha con cứng đầu trừng mắt nhìn nhau, Hiên Phi không thèm sợ cứ thế xoay bước khỏi cha một cách cứng đầu. Long Bách Phi run lên, cảm giác còn hơn ý trung nhân phản bội đi theo người khác. Xem ra giờ có muốn thương con cũng phải khó khắn rồi.

– Người đâu? Mau bắt trói thiếu gia lại cho ta!

Gia nhân trong phủ nghe tiếng tiêu chủ ùn ùn theo ra. Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi… thành ngữ trên áp dụng không đúng nơi, với con cái nhà họ Long, cần tàn bại hơn nhiều nhiều.

Thế là Long Môn tiêu cục dậy sóng, tiếng đánh nhau huỳnh huỳnh mãi một lúc mới kết thúc bằng giọng hét thất thanh chấn động của Hiên Phi .

– Lão già chết tiệt! Tui mà là con riêng của mẹ thì hay biết mấy rồi!

– Yên tâm đi. Nếu con là con riêng thì cha cũng cho con uống sữa độc lâu rồi con ơi!

– Thả con ra! Con ghét cha! Cha xấu xa…

Cả bên nhà nàng còn có thể nghe rõ giọng kêu gào thống khổ của Hiên Phi. Lệ Nhan có chút mủi lòng không biết hắn làm gì khiến Long thúc giận ghê như vậy. Từ xưa giờ Long Bách Phi đem hắn ra dạy dỗ theo gia quy, Hiên Phi đều te tua. Nay hắn lớn như thế, không rõ Long thúc sẽ tàn bạo hơn đến mức nào?

Spoil: chương 8.2

Hắn nhìn nàng, trên gương mặt anh tú tuấn mỹ đã có chút đỏ nhẹ…

– Ta không muốn lấy vợ… ta thích ngươi nên mới muốn bỏ trốn cùng ngươi Lệ Nhan!

Xem tiếp: Chương 8.2

Thất Tịch Là Gì? Những Ý Nghĩa Của Thất Tịch

Blog chúng tôi giải đáp ý nghĩa Thất tịch là gì

Lễ Thất Tịch hay còn gọi mùa tình nhân phương Đông. Lễ Thất Tịch ngắn liền sự tích Ngưu Lang Chức Nữ. Sự tích Ngưu Lang – Chức Nữ:

Ngày xửa ngày xưa, có một anh chàng chăn bò tên là Ngưu Lang (có nghĩa là chàng trai chăn bò). Ngưu Lang mồ côi cha mẹ từ nhỏ, chàng sống với anh trai, mặc dù rất trung thực, tử tế và chăm chỉ làm việc nhưng sau Ngưu Lang vẫn bị chị dâu hắt hủi đuổi ra khỏi nhà.

Ngưu Lang sống một mình trên đồi cùng với một chú bò. Một ngày nọ, Ngưu Lang dắt bò ra đồng, khi băng qua một hồ nước gần đó, chàng bất ngờ trông thấy bảy nàng tiên đang tắm và nô đùa trong hồ. Cả bảy nàng tiên đều xinh đẹp nhưng Ngưu Lang không thể rời mắt khỏi nàng tiên trẻ tuổi nhất.

Đột nhiên, Ngưu Lang nghe thấy chú bò nói với mình: “Cô ấy là con gái út trong bảy người con của Ngọc Hoàng, tên nàng là Chức Nữ. Nếu anh lấy xiêm y của nàng, nàng sẽ không thể trở về và sẽ chung sống với anh.” Ngưu Lang thấy vậy liền làm theo lời chú bò và lén giấu xiêm y của nàng tiên nữ Chức Nữ đi.

Khi các nàng tiên chuẩn bị bay về trời thì Chức Nữ tìm mãi mà vẫn không thấy xiêm y của mình. Sợ trễ giờ quay về Thiên Thượng nên các chị gái của nàng đành buồn bã để nàng ở lại. Chức Nữ một mình tìm kiếm, nàng cảm thấy vô vọng rồi bật khóc.

Ngưu Lang cảm thấy hối hận vì đã khiến Chức Nữ phải khóc nên chàng đã bước ra khỏi lùm cây và trả lại quần áo cho nàng. Ngưu Lang cũng thành thật thú nhận là mình bị choáng ngợp trước vẻ đẹp của nàng và xin cưới nàng làm vợ.

Chức Nữ cảm thấy Ngưu Lang là một chàng trai tốt bụng, dễ thương, chân thành và thiện tâm nên nàng đã đồng ý ở lại cùng Ngưu Lang, cũng vì nàng chẳng thể quay lại Thiên Thượng được nữa. Ngưu Lang và Chức Nữ sống hạnh phúc bên nhau, ngày ngày Ngưu Lang chăn bò và làm ruộng, còn Chức Nữ ở nhà thêu thùa may vá.

Chẳng bao lâu sau, họ sinh được hai đứa bé đáng yêu, một trai một gái, cuộc sống của gia đình bé nhỏ cứ thế bình yên trôi qua. Thấm thoắt đã vài năm trôi qua nhưng với trên Thiên Thượng chỉ là một quãng thời gian rất ngắn.

Ngọc Hoàng và Vương Mẫu đã phát hiện ra cô con gái út đã mất tích. Vương Mẫu rất giận dữ khi biết rằng Chức Nữ đã vi phạm luật thiên đình, ở lại Nhân gian và cưới một người thường. Bà đã sai thiên binh xuống mang Chức Nữ trở về.

Chú bò của Ngưu Lang đã biết được điều này và nói với Ngưu Lang về chuyện sắp xảy ra, nó cũng không quên dặn Ngưu Lang lấy da của nó choàng qua người và hai con thì cũng có thể bay lên trời.

Nói xong thì chú bò cũng qua đời, dù đau lòng nhưng Ngưu Lang vẫn nghe theo lời khuyên của chú bò, chàng lột da nó và mai táng xác bên gốc cây gần nhà. Khi Ngưu Lang vừa về đến nhà, bầu trời đột nhiên xám xịt và gió bắt đầu gào thét. Thiên binh xuất hiện, xông vào nhà và bắt Chức Nữ đi.

Chức Nữ biết mình không thể thoát được, nàng ngoái đầu nhìn chồng con mà đẫm nước mắt nói lời từ biệt. Nhớ đến lời khuyên của chú bò, Ngưu Lang nhanh chóng khoác da bò, đặt hai đứa con vào hai cái thúng rồi gánh lên vai và chạy theo Chức Nữ.

Chàng cố gắng chạy thật nhanh, thật nhanh nhưng khi tới gần, đúng lúc anh định vươn tay nắm lấy vợ mình thì Vương Mẫu đã rút trâm cài đầu và vạch nên một đường ngăn cách. Ngay lập tức, một dòng sông lớn được tạo ra và chia cắt hai người.

Dòng sông ấy sau này được gọi là Dải Ngân Hà. Từ đó về sau, Ngưu Lang Chức Nữ đã bị chia ly nơi đôi bờ sông. Chức Nữ ở phía bên này sông, còn Ngưu Lang và hai người con đứng ở bên kia sông. Ngày qua ngày, nước mắt tuôn rơi, họ nhìn mãi về phía bên kia sông, nơi ấy có người mà mình thương yêu.

Vương Mẫu cuối cùng đã cảm động trước tấm lòng thủy chung ấy, vì thế bà đã đồng ý cho họ được gặp nhau mỗi năm một lần. Đó chính là ngày 7 tháng 7 âm lịch. Vào đêm này hàng năm, một đàn quạ lớn sẽ bay lên trời và tạo nên một chiếc cầu bằng thân thể chúng, bắc ngang qua dòng sông thần, gọi là cầu Ô Thước.

Chỉ duy nhất vào đêm ấy Ngưu Lang và Chức Nữ mới có thể băng qua Dải Ngân Hà để đến bên nhau. Tiết Thất tịch diễn ra vào giữa mùa hè khi tiết trời ấm áp và cây cỏ xanh ngát. Nếu lắng tai nghe, bạn có thể nghe được âm thanh như lời thì thầm của Ngưu Lang và Chức Nữ đang thổ lộ tình yêu sau thời gian dài xa cách.

Nhật Bản cũng có lễ hội Thất Tịch, kỷ niệm ngày gặp gỡ giữa Orihime (Chức Cơ) tức sao Chức Nữ và Hikoboshi (Ngạn Tinh) tức sao Ngưu Lang, được gọi là lễ Tanabata.

Vào ngày lễ hội, người Nhật viết mong ước của mình vào những mảnh giấy đầy màu sắc Tanzaku rồi treo lên cành trúc trước cửa nhà để cầu khấn Orihime sẽ giúp họ khéo léo hơn trong công việc may vá, viết chữ đẹp cũng như mong muốn Hikoboshi sẽ mang đến cho họ những vụ mùa bội thu và sự thịnh vượng.

Ngoài ra nhiều đôi lứa đang yêu cũng tới các đền thờ để cầu nguyện, mong tìm được ý trung nhân. Đặc biệt, đối với trẻ em, Tanabata Matsuri là một ngày hội lớn. Ở trường và ở nhà, bọn trẻ sẽ cùng nhau trang trí cho các cành trúc mà ở đó chúng sẽ treo những mảnh giấy ghi rõ mơ ước của mình.

Một trong những biểu tượng đáng nhớ của Tanabata ở Sendai là những cột giấy Fukinagashi với năm màu sắc sặc sỡ được ví như những sợi chỉ may vá của Orihime. Với độ cao trung bình từ 5 – 6m, Fukinagashi là một trong bảy vật trang trí được xem như vật trung gian mang lời cầu nguyện của con người đến với tổ tiên và thần linh.

Chilseok là một lễ hội truyền thống của Hàn Quốc cũng bắt nguồn từ lễ hội Qixi ở Trung Quốc. Chilseok rơi vào khoảng thời gian khi thời tiết nóng nực qua đi và mùa mưa bắt đầu, mưa rơi trong ngày này được gọi nước Chilseok.

Bí ngô, dưa chuột và dưa hấu bắt đầu phát triển mạnh trong thời gian này, vì vậy chúng được dùng rất nhiều trong lễ hội.

Trong lễ hội Chilseok, người Hàn Quốc sẽ tắm với mong muốn đem lại một sức khỏe tốt. Ngoài ra, họ còn ăn mì và bánh nướng. Chilseok được biết đến như là lễ hội để thưởng thức đồ ăn làm từ lúa mì bởi sau ngày lễ Chilseok, những cơn gió lạnh sẽ làm hỏng hương vị của lúa mì.

Tiết Thất Tịch là dịp bày tỏ tình yêu chân thành, do đó nó thường được xem là ngày lễ tình yêu của người Trung Hoa và một số nước châu Á khác. Thật đáng buồn là ngoại trừ một số khu vực miền quê, những tập tục truyền thống trong ngày này đã dần vắng bóng và biệt tích ở Trung Hoa.

Ngày nay thế hệ trẻ Trung Hoa thường không biết mấy đến nguồn gốc của Tiết Thất Tịch và những tập tục trong ngày lễ tình yêu của Trung Hoa, họ thường quen tán dương ngày lễ Valentine, ngày 14/2, của người phương Tây.

Ở Việt Nam, ngày lễ Thất Tịch hay còn gọi là ngày “ông Ngâu bà Ngâu”. Các đôi lứa yêu nhau thường đến chùa, làm lễ và cầu mong cho tình duyên bền vững, son sắt.

Vào ngày này trời thường mưa, người ta gọi là mưa ngâu, mưa là nước mắt của Ngưu Lang và Chức Nữ khi gặp nhau. Dân gian có câu: “Đồn rằng tháng 7 mưa ngâu, Con trời lấy chú chăn trâu cũng phiền”.

Trong ngày lễ, các đôi lứa yêu nhau thường đến chùa, làm lễ và cầu mong cho tình duyên son sắt. Nếu trời không mưa, các đôi thường cùng nhau ngắm sao Ngưu Lang – Chức Nữ và thề hẹn. Đêm Thất tịch, chòm sao Chức Nữ sẽ sáng vô cùng. Người ta tin rằng hai người yêu nhau nếu cùng ngắm sao Ngưu Lang – Chức Nữ trong đêm mùng 7 tháng 7 thì sẽ mãi mãi bên nhau.

Tổn Thất Hàng Hóa (Abnormal Loss) Là Gì? Nguyên Nhân Gây Tổn Thất Hàng Hóa

Tổn thất hàng hóa – danh từ, trong tiếng Anh được dùng bởi cụm từ Abnormal Loss.

Tổn thất hàng hóa là sự mất mát về vật chất, hoặc mất mát về giá trị hàng hóa phát sinh do sự suy giảm hoặc thiệt hại, giả mạo dẫn đến thiệt hại trong quá trình vận tải mà bên vận tải phải chịu bồi thường thiệt hại đó. (Theo USLegal)

Khi xảy ra tổn thất hàng hoá, cần phải lập biên bản thương vụ người làm công tác vận tải phải chịu trách nhiệm vật chất về những tổn thất đó. Trong biên bản thương vụ cần ghi rõ: sự thiếu hụt về số lượng (sau khi đã kể đến tỉ lệ hao hụt tự nhiên đối với những hàng hoá có thuộc tính hao hụt tự nhiên) so với qui định; chất lượng và tình trạng hàng hoá, cách giải quyết …

Biên bản tổn thất hàng hóa phải có chữ kí xác nhận của người nhận hàng, đơn vị vận tải và người làm chứng.

Nguyên nhân gây ra tổn thất hàng hoá

– Hiện tượng biển thủ hàng hoá trong quá trình vận tải.

– Bao bì bị hư hỏng trong khi xếp dỡ.

Nguyên nhân này chủ yếu là do phương pháp xếp dỡ không đảm bảo theo yêu cầu kĩ thuật qui định như: khi xếp dỡ không chú ý tuân thủ theo các nhãn hiệu qui định; các bao bì va chạm mạnh gây biến dạng; móc trực tiếp vào bao bì (không đúng qui định)… Hàng hoá bị va đập, xô dẩy, nén, ép… trong khi phương tiện hoạt động trên hành trình; do kĩ thuật xếp hàng không đảm bảo theo qui định.

– Tốc độ phương tiện không phù hợp với các điều kiện khai thác.

Trước khi xếp hàng lên phương tiện không tuân thủ qui định về vệ sinh; không chèn lót cẩn thận, phương tiện không có khả năng che chắn hàng hoá, Xếp hàng khô lẫn với hàng ẩm, ướt mà không ngăn cách tốt; xếp lẫn hàng có mùi để mùi lây lan sang các hàng khác.

– Do ảnh hưởng của nhiệt độ không thích hợp (nhiệt độ quá cao hoặc quá thấp).

– Do thông gió không kịp thời.

– Tổn thất hàng hóa do côn trùng, vi sinh vật có hại gây ra. (Theo Giáo trình Thương vụ Vận tải, NXB Giao thông Vận tải)

Khai Hoan Chu

Định Nghĩa Loss / Mất, Thất Thoát, Lỗ Là Gì?

Khái niệm thuật ngữ

1. Khoản cho vay bị xóa do không thể thu hồi, và được giao cho một ban thực hiện nếu là khoản vay thương mại, hoặc cho bộ phận thu tiền nếu là khoản vay tiêu dùng. Cũng nói về việc phân loại hình thức các khoản cho vay không có giá trị cụ thể (hữu hình) bởi những giám định viên ngân hàng

2. Bán tài sản thấp hơn chi phí mua hoặc giá thị trường hợp lý

3. Sự giảm giá trị một phần hoặc toàn bộ, không thể thu hồi, của một khoản vay.

4. Trong kế toán, là một khoản lỗ trong hoạt động khi chi phí vượt quá số thu ròng từ một giao dịch, hoặc chi phí lớn hơn doanh thu trong một kỳ kế toán